Vừa kéo vừa đẩy, cả hai người cùng bị đẩy ngã vào bên trong, Lục Thiên Kiều nhận thấy sự lựa chọn của người đang đứng trước hắn, cảm nhận được sự đồng ý của nàng. 
Thế là hắn tiến lên từng bước, nhẹ nhàng giữ lấy bờ vai mềm mại của cô dâu mới cưới đang ngồi trên giường, chỉ do dự trong phút chốc, sau đó quyết định đặt nàng nằm xuống. 
Tân Mi đột nhiên đưa tay ngăn lại: “Đợi một chút.” 
… Trước đó người vô cùng lo lắng là nàng, bây giờ rốt cục đã thành hôn, nàng lại muốn hắn đợi sao? 
Đương nhiên là hắn không đợi rồi. 
Chiếc mũ phượng nhẹ nhàng bị gỡ xuống, ngón tay hắn lồng vào trong búi tóc đen dày của nàng, chậm rãi rút một cây trâm ra. 
Một lọn tóc dài trượt xuống. 
Tân Mi ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó lại nhìn ra cửa sổ phía sau hắn, dừng lại một chút rồi hỏi: “Chàng, chàng thực sự quyết định mở cửa sổ động phòng sao?” 
Lục Thiên Kiều xoay người, nhìn thấy rõ ràng cánh cửa sổ mở toang ra, đám tiểu yêu quái trong hoàng lăng đứng lố nhố, chen chúc bên ngoài, mắt to trừng mắt nhỏ, cắn cắn ngón tay nhìn bọn họ. 
“…” 
Cây trâm trong tay rơi xuống mặt đất. 
Đào Quả Quả vội vàng che mắt em trai, sợ tâm hồn ngây thơ thuần khiết của trẻ con bị đầu độc, Tư Lan vội vàng túm lấy người bên cạnh bỏ chạy, Ánh Liên… không thấy bóng dáng Ánh Liên đâu cả, chắc hẳn lại trốn ở một nơi bí mật gần đó đâm hình nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-troi-dinh/2824539/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.