Trong rừng hoa đào có một đường hầm bí mật xuyên qua hoàng lăng, con đường bằng bậc thang đá gấp khúc, nhỏ hẹp kéo dài xuống dưới, bởi vì nằm sát bên hầm mộ tuẫn táng, cho nên dọc theo đường đi lúc nào cũng có những oan hồn đau thương, trong suốt của những người đã bị chôn sống ở đây.
Trên bậc thang của đường hầm mọc đầy rêu xanh, trơn trượt không thể bước đi nổi, Tân Mi vừa mới xuống được hai bậc, đã thấy một tên nam quỷ xuyên tường ra, nhảy tới trước mặt nàng một kéo đầu mình xuống, cười ha ha: "Người đẹp, cô xem thử nè, ta không đầu! Oa ha ha ha!"
Một nữ quỷ sát bên cạnh dè bỉu: "Chẳng có gì đẹp đẽ cả! Cô nhìn ta, nhìn ta này, ta không có chân!"
Nữ quỷ kia bay lơ lửng trong đường hầm nhỏ hẹp, dưới làn váy nhuốm máu quả nhiên là không có chân.
(Suy nghĩ trong lòng Tư Lan: Bọn họ đang thực sự bi thương sao?)
Tân Mi hơi chần chừ, nhìn nam quỷ, rồi lại nhìn nữ quỷ, đang tính nói chuyện thì một bàn tay từ phía sau che miệng nàng lại, giọng nói của Lục Thiên Kiều trầm thấp vang lên bên tai: "Tốt nhất là em đừng nói gì cả, những oan hồn này rất khó chơi."
Hắn hiểu rất rõ phong cách nói chuyện của Tân Mi, lỡ như chọc cho đám oan hồn dã quỷ bị giết vì chôn sống này tức điên lên, thì khắp hoàng lăng sẽ không được yên ổn nữa.
Nàng gật gật đầu, làn môi cọ sát dưới lòng bàn tay hơi thô ráp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-troi-dinh/2824509/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.