Đương nhiên, bấy giờ Chung Diễn vẫn chưa nắm rõ tình hình, lúc tắm vẫn hí ha hí hửng, hồn nhiên ngâm nga bài Trai Tơ Tỏa Nắng, đắc ý chờ đợi ngày mai sẽ nhận được chiếc túi mà mình hằng mong. Chờ không nổi, chẳng cần thư kí Lý gọi điện, sáng hôm sau cậu đã lái siêu xe đến tập đoàn Hối Trung. Nửa đường rẽ vào đổ xăng, ai dè nhân viên bảo thẻ xăng dầu đã bị khóa, không sử dụng được.
Chung Diễn ngớ ra, gọi điện thoại cho Ngụy Ngự Thành để nghe lời giải thích.
Anh bắt máy, song chẳng nói gì.
Mấy giây sau, một giọng hát quen thuộc vang lên bên tai. Chung Diễn nín thở, đây là Trai Tơ Tỏa nắng mà? Tim cậu hẫng nhịp, người duy nhất khiến ông cậu “gặp là đập” luôn luôn là mình.
Phòng làm việc có tông màu trắng xám đen của chủ tịch Ngụy lại phát một bài hát tươi vui như vậy thì rất lạc quẻ. Lúc trả điện thoại, Lý Tư Văn nghe thấy sếp cất giọng lạnh tanh: “Nhờ phước bài hát này mà giờ phải mở họp gia đình.” Chính vì vậy anh càng muốn tẩn thằng nhãi con ấy một trận.
Lý Tư Văn giỏi nhìn mặt mà nói chuyện, không ai giỏi đoán cảm xúc của chủ tịch Ngụy hơn anh cả. Ví như giờ phút này, kiệm lời được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Trầm ngâm một lúc, Ngụy Ngự Thành hiển nhiên cũng không còn tâm trạng làm việc.
Anh đặt bút xuống, nhìn về phía Lý Tư Văn, chợt hỏi: “Ngày thường cậu và Chu Tố hay hẹn hò ở đâu?”
Lý Tư Văn khựng lại, khép bảng báo cáo trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-nong-chay/532912/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.