Ngụy Ngự Thành không ở lại bệnh viện, truyền nước xong đã quay về Minh Châu Uyển.
Lý Tư Văn ngồi trong xe gọi mấy cuộc điện thoại, xử lí toàn bộ sự việc rồi ngoảnh đầu nói với anh: "Chú Trương lái xe đi sửa, cũng đã chào hỏi bên kia rồi nên cứ hành động theo quy tắc. Tạm giam anh ta vài ngày, thu hồi bằng lái. Mấy năm sau cũng đừng nghĩ đến việc lái xe."
Sẽ xử lí nghiêm nhưng Ngụy Ngự Thành không truy cứu trách nhiệm hình sự.
"Tôi vẫn đang tra những chuyện còn lại nhưng có lẽ sẽ dây mơ rễ má đến cô Lâm." Lời Lý Tư Văn nói mang theo ẩn ý, thực ra anh đang thăm dò xem còn điều tra nữa không?
Ngụy Ngự Thành đáp: "Điều tra."
Lý Tư Văn làm việc rất hiệu quả, ngay sáng sớm đã mang tin tức về cho anh.
"Đây là điều anh muốn biết nhất, ba năm trước cô ấy bị thu hồi giấy phép lao động vì bị người đến trị liệu tâm lý tố cáo cô ấy quyến rũ anh ta, khiến anh ta nảy sinh tình cảm quyến luyến." Anh nói tiếp: "Dựa vào những điều mà tôi tìm hiểu được thì dường như cô ấy không liên quan gì đến anh trai."
Ngụy Ngự Thành: "Người kia thì sao?"
"Mất tích rồi." Lý Tư Văn đáp: "Hai năm trước đã trốn khỏi bệnh viện tâm thần, đến giờ vẫn không rõ tung tích."
Anh hút thuốc trong sự trầm lặng.
Tâm trí anh bây giờ đây chỉ hiện hữu một suy nghĩ. Quá khứ xa xưa kia, Lâm Sơ Nguyệt đã đớn đau đến nhường nào?
"Tôi sẽ sắp xếp người đến thương lượng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-nong-chay/532874/chuong-37.html