Vì hai nhóc kia vẫn đang ở bên ngoài nên Ngụy Ngự Thành rất có chừng mực. Anh nhìn cô bằng ánh mắt sáng rực, cứ nhìn cô chằm chằm mấy giây rồi mới đi lên tầng.
Ở đằng này, Chung Diễn hẵng còn buồn bực: "Anh đi làm vẫn chưa đủ khiến cậu cảm động à?"
Lâm Dư Tinh bảo: "Thôi giờ anh quan tâm đến chuyện tháng sau anh còn tiền tiêu vặt hay không đi."
Chung Diễn cộc cằn vò tóc: "Cậu anh dạo này dấm dở lắm nhá, toàn trừ tiền tiêu vặt của anh. Không có tiền thì em chia anh một nửa tiền của em vậy."
Lâm Dư Tinh vội vàng lùi một bước thật dài: "Không nuôi nổi, không nuôi nổi."
Hành trình vẫn y như cũ, buổi tối cả ba ra ngoài ăn lẩu. Lâm Dư Tinh thông minh tột đỉnh: "Gọi cậu Ngụy đi cùng không chị?"
Lâm Sơ Nguyệt liếc cậu với ánh mắt sâu xa, cậu giả vờ nhìn sang chỗ khác. Tuy nhiên cậu đã không được toại lòng vì đúng lúc ấy Lý Tư Văn đến nhà báo cáo công việc với Ngụy Ngự Thành. Anh gật đầu: "Ra ngoài à?"
Cô mỉm cười: "Đúng vậy, thư ký Lý."
Đương định đi thì giọng Ngụy Ngự Thành cất lên ở trên tầng: "Tư Văn, đưa chìa khóa xe cho Chung Diễn."
Chung Diễn hỏi chấm: "Cháu có xe mà."
Chiếc siêu xe limited màu băng xanh mới lái được đôi ba lần đã cất trong nhà, nay được dịp mang em xe ra ngoài hóng gió.
Hai tay anh chống lên lan can tầng hai, tuy giọng anh nhẹ nhàng nhưng lại rất đáng tin cậy: "Xe Tư Văn đi an toàn."
Chung Diễn im bặt, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-nong-chay/532871/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.