Bầu không khí như chết lặng, câu nói "Rốt cuộc thì anh muốn gì?" đã lưng chừng ở đầu lưỡi nhưng tiếng gõ cửa lại vang lên, Lý Tư Văn đứng ở ngoài nói: "Chủ tịch, đến giờ họp rồi."
Lâm Sơ Nguyệt nhìn đồng hồ, đúng chuẩn 15 phút tư vấn, không thừa không thiếu chút nào. Thế có thể chứng minh được anh đã tính toán cẩn thận từ lâu rồi.
Ngụy Ngự Thành đứng lên, cầm áo vest rồi bước ra ngoài. Khi tay chạm vào nắm cửa, anh quay đầu nhìn cô: "Lần sau giảm giá cho anh."
Cuộc họp của bộ phận công trình bao giờ cũng diễn ra chuyên nghiệp và khô khan. Ngụy Ngự Thành như được sinh ra để làm số liệu nên những yêu cầu của anh vô cùng nghiêm khắc. Lần nào nhân viên đi họp cũng như đi đánh trận nhưng hôm nay mọi người ai cũng ngỡ ngàng nhận ra chủ tịch hiền quá, thậm chí còn bông đùa vài ba câu.
Sau đó có người quen hỏi Lý Tư Văn: "Nay chủ tịch có chuyện gì mà vui thế?"
Anh mỉm cười: "Đừng cố hiểu trái tim của đức vua."
Lâm Sơ Nguyệt không nhận số tiền tư vấn cao ngất ngưởng này nên để hệ thống tự động hoàn tiền lại cho anh. Buổi trưa, Đường Diệu tới thăm cô lúc gần giờ nghỉ. Đây là lần đầu tiên cô gặp anh, người giống hệt như tên, đẹp trai mà nhẹ nhàng, hợp lại với Ngụy Ngự Thành thì sẽ thành một tấm bát quái.
Cô đứng dậy: "Sếp Diệu."
Anh hỏi: "Lần đầu tiên gặp mà biết tôi là ai rồi cơ à?"
"Chỉ sếp mới có khí chất như này thôi." Cô bật cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-nong-chay/532857/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.