Trời sáng, Frey đang cố đánh thức Kasel dậy, nhưng cậu ta thì cứ kỳ kèo: "Cho mình ngủ thêm xíu nữa đi."
"Tôi sẽ tự tìm đường ra ngoài, không cần đến cậu nữa." Frey khó chịu.
Nghe vậy Kasel liền giật mình tỉnh dậy, cậu cam chịu đích thân dẫn Frey đi, bởi vì ở đây chỉ có mỗi cậu ấy là quen thuộc đường, nếu để Frey tự đi kiếm đường một mình chẳng khác nào lại để cô ấy lạc thêm một lần nữa. Frey bực bội, cô khoanh tay lại ngồi xuống ghế đợi Kasel sửa soạn đồ đạc. Cuối cùng thì Frey cũng có thể tìm được đường ra, ra tới đường lớn, cô mượn điện thoại của Kasel gọi cho chú Kon. Xe chú Kon lập tức lên đường, đến ngay chỗ của Frey. Frey mở cửa xe bước lên, cùng lúc đó Kasel cũng lên theo, Frey quay qua ngạc nhiên: "Cậu lên đây làm gì?"
"Thì về trường chứ làm gì nữa." Kasel cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, cậu không nghĩ với một cô gái thông minh như Frey mà lại hỏi câu ngu ngốc này.
"Tôi cho phép cậu lên đây chưa?" Frey thái độ ngay.
Kasel bước xuống xe, cậu đứng đó giải thích cho Frey hiểu: "Tối qua ai là người cho cậu ngủ nhờ? Là ai cho cậu mượn điện thoại hả? Là ai cho cậu ngủ được ngon giấc? Ai đã dẫn đường cho cậu ra tới đây hả?"
Frey chán ghét những người nói nhiều, Kasel lại tiếp tục lên xe lần nữa. Cậu chấp tay van xin Frey cho mình được quá giang về nhưng cô ngồi im lặng. Một lúc sau, Frey đã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-hoan-hao/2768864/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.