Sau vụ tai nạn và thương vong ấy tính đến nay cũng gần một năm rồi. Hình ảnh Kasel cũng đã bị thời gian xóa nhòa trong vết tích. Fhey thì vẫn ở bên Mỹ, còn Frey thì vẫn học ở đây, giờ cô đã được thăng chức lên làm Trưởng khoa xã hội. Khi biết được tình cảm của Kasel và vụ tai nạn mà Fhey nói, cô như người mất hồn trong suốt mấy tháng liền. Ắt hẳn trong khoảng thời gian đó, Frey đã phải đấu tranh với tinh thần nhiều đến cỡ nào. Thời gian sẽ xoa dịu vết thương tâm hồn, vết thương càng sâu, thời gian cần phải dài thêm.
Hôm nay vẫn như mọi khi, Frey vẫn tới trường. Khi tới trước cổng, cô thấy một chiếc xe moto đậu trước cổng khu B. Frey liền vào phòng phát thanh, nói trong micro cho toàn khu nghe.
"Chiếc xe moto đậu trước cổng là của ai? Mau ra dắt xe vào bãi đỗ đi nếu không tôi sẽ bắt người đó làm kiểm điểm đó. Xe của ai thì mau ra đây trình diện, khu đã cấm không được đậu xe trước cổng rồi mà, ai dám đi trái lại với nội quy vậy hả? Ra đây gặp mặt tôi ngay."
Cuối cùng có người đi xuống dắt xe. Frey bước tới sau lưng người đó, nắm lấy vai người đó quay lại: "Nè cậu kia cậu mới học ở đây lần đầu hay sao mà không biết nội duy của trường hả?"
Cậu ta quay lại: "Phải, tôi là học sinh mới chuyển trường đến đây."
Frey vô cùng ngạc nhiên, cô mở to hai mắt con mắt nhìn người đang đứng trước mặt của mình ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-hoan-hao/2768861/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.