Lãnh Diễm: Hài lòng, nhưng chưa đủ. Tôi rất hài lòng vì em vẫn luôn quan tâm tôi nhất, nhưng tôi không hài lòng vì em vẫn như trước, không chịu thừa nhận mình thích tôi.
Ngốc Manh: Tôi nói tôi thích anh, anh có tin không? Anh trai anh không kể lại cho anh về chuyện năm đó sao?
Lãnh Diễm cười nhạt: Nói cho tôi biết cái gì? Em cho rằng anh ta sẽ nói gì với tôi sao? Thật đáng tiếc, khi xưa anh ta đã kể hết mọi chuyện cho tôi nghe rồi, bao gồm cả việc anh ta dùng mảnh đất dưới chân này và một khoản tiền để mua chuộc em rời xa tôi, cả việc anh ta dùng video quay lén và quyền thừa kế tài sản của tôi để đe dọa em.
Ngốc Manh: ?!
Anh ta có bệnh hả?
【 Anh trai Lãnh Diễm: Hắt xì! Hắt xì! Ai mắng tôi đó? 】
Lãnh Diễm như nhìn thấu tâm can Ngốc Manh, gật đầu đồng ý: Tôi cũng nghĩ anh ta có vấn đề về tinh thần. Nhưng may mắn có người anh trai này tuy điên nhưng đủ thẳng thắn, khiến tôi nhận ra rằng, nếu muốn có một tình yêu tự do, tôi phải có đủ khả năng bảo vệ nó. Tiền bạc, quyền lực, ngoại hình, tất cả đều đến từ những người sau lưng tôi, gia đình tôi, cha tôi, mẹ tôi và anh trai tôi, một khi họ thu hồi, tôi sẽ chẳng còn gì. Làm nghệ sĩ sao? Ước mơ đó vừa xa xỉ vừa ngây thơ. Vậy nên, thực ra quyết định của em không có gì sai, em xem đi, không chỉ tôi có được vị trí và cổ phần công ty, mà em cũng có một cơ nghiệp riêng, vậy tương lai của chúng ta chẳng phải được đảm bảo rồi sao? Ngay cả bây giờ anh trai tôi có muốn đuổi tôi ra khỏi công ty, chúng ta cũng có để tiền để sống một cách tiêu dao tự tại rồi.
Ngốc Manh không biết giờ đây mình nên bày tỏ cảm xúc thế nào. Cậu muốn hối lỗi vì đã phản bội ước mơ của Lãnh Diễm, muốn cảm kích tình yêu và sự bao dung của Lãnh Diễm dành cho cậu, cũng muốn tung một cú đá vào bụng dưới của Lãnh Diễm.
Ngốc Manh đẩy Lãnh Diễm ra, há miệng muốn nói điều gì đó nhưng lại không biết nói gì. Trước khi Lãnh Diễm ôm cậu lần nữa, cậu đưa tay chặn lại Lãnh Diễm, có chút hoảng hốt nói: Anh để tôi bình tĩnh chút được không? Tôi không biết phải đối mặt với anh thế nào bây giờ.
Lãnh Diễm mỉm cười nhẹ nhàng, giơ hai tay lên: "Được thôi, hiện tại tôi không ép em nữa." Nói xong, anh bước đến gần, vặn mở khóa cửa, hôn nhẹ lên má Ngốc Manh trước khi cậu kịp tung cú đấm, rồi nhanh chóng nhảy ra xa.
Lãnh Diễm: "Chúc ngủ ngon, Ngốc Manh của tôi. Hy vọng em sẽ mơ thấy tôi."
Ngốc Manh: "Vẫn là thôi... ."
Không biết có phải do đạo diễn lây sự mệt mỏi từ các vị khách mời hay không mà cả đoàn, bao gồm cả nhân viên, mọi người đều nghỉ ngơi đến trưa mới bắt đầu quay tiếp.
Ăn trưa xong, cả đoàn người hò reo náo nhiệt kéo nhau ra hồ nhân tạo trong trang trại. Bên bờ hồ là các dụng cụ hoạt động được ê-kíp chương trình dựng lên vào buổi sáng, nhân viên thông báo luật chơi.
Bốn đội chơi lần lượt đi vào từ bốn lối vào khác nhau, hỗ trợ nhau vượt qua các chướng ngại vật và đội nào hoàn thành đầy đủ dụng cụ leo núi, lều cao cấp và dụng cụ thắp sáng trước tiên sẽ chiến thắng.
Đạo diễn: Vì sau bữa cơm chiều hôm nay chúng ta sẽ đi leo núi đêm ở trang trại bên cạnh rồi ngủ trên đỉnh núi, sáng mai dậy sớm ngắm bình minh, để có một kết thúc hoàn hảo cho chương trình này! Thấy thế nào? Mọi người có háo hức mong đợi không?
Khách mời: ... Đạo diễn, ông quên rằng ông cũng phải leo núi rồi à.
Phàn nàn cũng vô ích, mọi người chỉ có thể dốc hết sức mình, hy vọng sẽ nhận được giải thưởng.
Đạo diễn cũng nắm bắt cơ hội cuối cùng, các thiết bị vui chơi hiếm hoi khiến mọi người bực mình, tám người lảo đảo liên tục rơi xuống nước, khi đến cửa ải cuối cùng, không ai trên người là khô ráo, ngay cả Lãnh Diễm cũng trở thành "gà luộc". Mặc dù tóc ướt sũng dính vào mặt, khuôn mặt Lãnh Diễm vẫn đẹp rực rỡ. Fan mẹ ruột nhìn Lãnh Diễm chủ động vươn cổ đòi Ngốc Manh lau mặt cho mình, lấy điện thoại ra đăng một stt: Tui xin lỗi tổ chức xin lỗi nhân dân! Tui đã phản bội, từ hôm nay xin gọi tui là CP dog!
Ở thử thách cuối cùng, mỗi đội cử một thành viên vào khu vực cách ly, bốn người còn lại đứng ở khu vực chờ. Ngốc Manh vào khu vực cách ly và thấy dòng chữ trên tường: Trước mặt bạn và đồng đội của bạn có hai nút bấm. Nhấn nút bên trái, đồng đội của bạn sẽ rơi xuống hố bùn bên dưới và mất phần thưởng. Nhấn nút bên phải, bạn sẽ rơi xuống hố bùn bên dưới và mất phần thưởng. Nếu cả hai cùng chọn người kia, hoặc cả hai cùng chọn bản thân, thì không ai nhận được phần thưởng.
Đếm ngược vài giây nữa, nếu không ai nhấn nút thì cả hai đều bị loại.
Phản ứng của các khách mời:...... Đạo diễn à, bọn tôi tin ông quả thật muốn gây sự rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]