Editor: Sn
Mãi đến khi sau bữa ăn tối, sắc mặt của Hoa em vẫn không tốt hơn.
Buổi tối, sau khi tất cả mọi người vào phòng ngủ, Ngốc Manh như thường lệ đi tuần tra quanh trang trại, gặp Hoa em đang hút thuốc một mình bên lùm cây nhỏ. Hai người trò chuyện vài câu, Hoa em đột nhiên hỏi Ngốc Manh, Ban đầu khi cậu bước vào giới giải trí, vì lý do gì?
Lần thứ hai bị hỏi vấn đề này, Ngốc Manh vẫn không trực tiếp trả lời mà chỉ nhún nhẹ vai.
Hoa em nói, tôi tiến vào vòng tròn này cũng rất đơn giản, vì Hoa chị. Tôi và Hoa chi là bạn cùng phòng ở đại học, lần đầu tiên gặp chị ấy, tôi đã biết chị ấy khác với những người khác. Chị ấy hoạt bát nhiệt tình, sinh ra ở thành phố lớn, là con nhà giàu, không như tôi, một con nhỏ quê mùa nghèo nàn chưa trải sự đời. Chị ấy thông minh như thế, xinh đẹp lại có kiến thức phong phú, tôi đã từng nghĩ trên đời này không có thứ gì mà chị ấy không biết. Cậu hẳn là sẽ hiểu loại cảm giác này đúng không?
Ngốc Manh mỉm cười, cậu hiểu rõ ý chỉ của Hoa em. Bọn họ là cùng một loại người, chỉ là khi đối mặt với những tình huống tương tự lại có lựa chọn khác nhau.
Hoa em nói tiếp, khi đó gia đình không đồng ý cho tôi học đại học, ngàn dặm xa xôi chạy từ dưới quê lên để dẫn tôi về, là Hoa chị giúp tôi trốn, còn tìm người đuổi bọn họ về lại. Chị ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-chia-tay-7-nam-yeu-lai-roi/3546574/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.