Chương trước
Chương sau
Editor: Sn

Thứ gì hợp với bữa tiệc bên đống lửa nhất?

Uống rượu, ca hát, nhảy múa.

Sau khi lật đổ vài chai nước ngọt, nướng cháy vài cân than đen, bữa tiệc nướng cuối cùng miễn cưỡng xem như ăn trong bình an vô sự. Ekip chương trình dựng đống lửa trại trên nền đất trống, chờ trời tối để tổ chức tiết mục tài năng, yêu cầu các nhóm nhạc trình diễn một ca khúc kinh điển, cùng nhau hồi tưởng về quá khứ và ghi lại những khoảnh khắc xúc động.

Không biết có phải do bị chó dọa kích thích quá lớn hay không mà lão tướng số một vò đã mẻ lại sứt*, kéo theo ông bạn nối khố của mình lên diễn một đoạn hài kịch mà cả hai đều không nhớ hết lời. Sau khi diễn xong, mọi người vỗ tay nồng nhiệt, không biết là tán thưởng thật lòng hay muốn thổi bùng ngọn lửa trại đang dần tắt.

(*Vò đã mẻ lại sứt – 破罐破摔, là từ câu ngạn ngữ 破罐子破摔 [子 thường đọc nhẹ giọng]: vò đã mẻ rồi thì chính là cái vò mẻ, không cần phải giữ cẩn thận nữa. Trong trường hợp này kiểu hết thèm giữ hình tượng á.)

Đạo diễn ngược lại rất thoải mái, cười ha hả theo, nhưng chỉ hai phút sau, ông đã không thể cười nổi nữa vì biên tập viên nói rằng ca khúc của bộ đôi Lãnh Diễm - Ngốc Mạnh cần phải thay đổi.

Đạo diễn cầm danh sách lời bài hát đã được chỉnh sửa, nhíu mày, nhận ra sự việc không đơn giản, quát hỏi biên kịch: Ai chọn bài hát này vậy? Nhìn xem lời bài hát này kìa! Sao lại...

Biên kịch: Lãnh Diễm chọn.

Đạo diễn: ... Sao lại có thể mang đậm dấu ấn thời gian, đầy hoài niệm, nội hàm sâu sắc và tạo nên sự đối lập mạnh mẽ với những bài hát trẻ em nhí nhảnh, sôi động ngày nay, chọn lọc quá hay, đúng là kim chủ ba ba có khác.

Biên kịch: Đạo diễn thả... nói rất hay!

*thả: tui đoán thả ở đây là thả rắm cầu vồng ớ, rắm cầu vồng dạng như tâng bốc, nói vậy cho dễ hiểu nha.

Hai chị em plastic tuy chiều hôm nay suýt chút nữa" quậy đến đòi mạng", nhưng lên sân khấu lại khiến khán giả vô cùng hài lòng. Họ vừa song ca, vừa trao nhau những nụ cười rạng rỡ, tình cảm còn hơn cả chị em ruột. Sau khi hát xong, Hoa chị đã bật khóc trên sân khấu, ôm lấy Hoa em nức nở. Hoa em che mặt bằng một tay, tay kia "vỗ nhẹ" vào lưng Hoa chị, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ bằng giọng chỉ hai người nghe, bà chị còn nhéo eo tui nữa thì tui sẽ móc phổi bà chị ra luôn đó!

Bài hát của hai tổ đội hai cô nàng Ngọt Ngào lại là ca khúc sắp công bố, bản tình ca tràn ngập sự ngọt ngào và lãng mạn của trái tim thiếu nữ.

Ngốc Manh nhiệt liệt vỗ tay, trong lòng cảm thán, tuổi trẻ thật tốt.

Đến lượt Ngốc Manh và Lãnh Diễm lên sân khấu, tiếng nhạc vang lên, Ngốc Manh hoàn toàn ngớ ra.

Đoạn dạo này là cái quái gì vậy? Mình đã nghe qua chưa? Sao lại khác với những gì đã nói thế hả?

Ngốc Manh bất chấp máy quay có quay được hay không, trừng mắt nhìn Lãnh Diễm một cái. Chắc chắn là do anh ta đổi bài hát lúc cuối, đúng là ba ngày không đánh đã bay lên nóc nhà, hoàn toàn không rút ra được bài học từ vụ giết gà!

Lãnh Diễm với vẻ mặt lạnh lùng đón nhận ánh nhìn phẫn nộ của Ngốc Manh, cất tiếng hát theo điệu nhạc.

Chim di trú bay về phương Nam, gió thổi từng cơn như lưỡi dao.

Người đã làm tổn thương trái tim ta, ta vì người mà đổ máu.

Thế giới người đã vứt bỏ, ta vẫn chờ người quay về.*

...

Lãnh Diễm vừa hát vừa nhìn chằm chằm Ngốc Manh, phá vỡ hình tượng lạnh lùng của mình, chủ động đưa micro cho Ngốc Manh để cậu hát tiếp câu sau.

Ngốc Manh cố gắng nở nụ cười, hát chung micro với Lãnh Diễm, hát hết phần lời còn lại.

...

Ta lại quay đầu, bay đi, đuổi theo

Ký ức ùa về từng mảng, khiến ta rơi lệ

Ta không tin người đã quên ta, không quan tâm ta bay đi một mình

Thiếu người, dù chạy trốn đến nơi nào, trái tim cũng chỉ là tro tàn

...

Trời xanh cũng vì ta mà thương bi

Tình yêu giá băng dần khô héo

Để cho tuyết rơi đầy trời phủ lên trái tim tan vỡ của ta

*[ 熊天平 - 《雪候鸟》 [歌词] ]

[ Tạm dịch tên bài hát: Chim di trú trong tuyết ]

Tui không tìm được Vietsub nên tự sub lời, thông cảm, mù âm nhạc nên sub hết cỡ gùi chứ tui không có hiểu đâu QAQ)

Vừa hồi hộp ôn lại hình ảnh thần tượng oai hùng của mình, fan mẹ ruột đã ướt đẫm mồ hôi, run rẩy hỏi biên kịch, lão đại à, bài hát này anh chọn hả? Anh không muốn có lương hưu nữa sao? Cái này có thể quay thật sao? Có thể cho phát sóng được à? Công ty của kim chủ ba ba sẽ không tới tố cáo chúng ta chứ? Cổng công ty chúng ta có kiên cố không? Có cần liên hệ gấp với chủ tịch hội fanclub năm xưa không?

Biên kịch ôm một cốc trà kỷ tử dưỡng sinh, hai mắt nhìn xa xăm: Tôi chỉ muốn kiếm tiền để nuôi sống gia đình, sao lại khó khăn đến vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.