Không gian tối tăm, chật hẹp, hình như là trong tủ quần áo. Cánh cửa gỗ hơi hé ra, ánh sáng le lói lọt qua khe tủ, chiếu thẳng vào mắt nó, sáng chói, nhưng không khí lại mang theo chút ẩm mốc và... mùi máu tanh nồng đậm. Nó được người đằng sau ôm thậy chặt. Vòng tay ấy thật ấm, mùi hương từ mái tóc dài của người ấy cũng thật dễ chịu, thật quen thuộc, nhưng lúc này nó lại không thể nhận ra đó là ai.Cả người nó lạnh toát, mồ hôi chảy ròng ròng, chuyện gì đang xảy ra thế này? Sợ quá!
Dường như không chỉ nó mà cả cơ thể đang ôm nó cũng run lên bần bật. Không hiểu vì sao nhưng nó cảm thấy người ấy run một phần bởi nỗi sợ, phần nhiều lại là vì cố kìm nén tiếng hét tuyệt vọng. Dù vậy, một tay người đó vẫn che miệng nó lại - che đi những tiếng khóc thút thít, tay còn lại ghì đầu nó vào ngực mình và bịt chặt tai nó. Người đó... đang cố gắng bảo vệ nó, che chở nó, người đó - không muốn nó phải nghe những âm thanh hỗn tạp đằng sau cánh tủ này. Nhưng, những âm thanh đáng sợ ấy vẫn lọt vào tai nó. Tiếng đồ đạc rơi vỡ loảng xoảng, tiếng người hét thất thanh trong nỗi đau đớn và tuyệt vọng, xen lẫn vào đó là... những tiếng cười man rợ.
Chừng 5 phút sau, những âm thanh kia chấm dứt hoàn toàn. Rồi nó nghe thấy tiếng bước chân tiến dần về phía chiếc tủ mà nó và người ấy đang trốn. Người sau lưng nó toàn thân lạnh đi mấy phần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-ba-dao-school-life/3248056/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.