Chương 40: 《 Ta Nhân Loại, Cùng Với Những Dị Thường 》.
“Thung Lũng Kỳ Lạ.”
Hôm nay đã là đêm thứ hai của chuyến hành trình, thời gian lúc này đang là rất gần tới rạng đông, ngồi ở trước lửa trại, tay cầm cành cây Hạ Vũ chậm rãi nói.
“Sao cơ!? Un..canny Val..?”
Ngồi đối diện Hạ Vũ là Nhật Thiên tất nhiên nghe được lời vừa rồi của nàng, chỉ là ngôn ngữ này có khá kỳ lạ, từ cách phát âm, cho đến khẩu âm đều nghe không giống với hắn thường nói ngôn ngữ, điều này làm hắn có chút ngơ ngác.
“Là Uncanny Valley, hay theo chúng ta cách gọi là Thung Lũ Kỳ Lạ.”
Lắng nghe tộc đệ buồn cười phát âm, Hạ Vũ nhịn không được nhếch miệng cười, sau đó nàng chậm rãi giải thích cho hắn hiểu.
“Thung Lũng Kỳ Lạ, không phải là một cái tên gọi cho một cái thung lũ nào cả, mà nó là một khái niệm, khái niệm này lần đầu tiên xuất hiện và cũng được định nghĩa bởi một học giả có xuất thân ở Tây Ưng Châu chúng ta đưa ra, tại trong một những luận điểm từ quyển sách 《 Ta Nhân Loại, Cùng Với Những Dị Thường 》mà ông đã viết.”
Trong《 Ta Nhân Loại, Cùng Với Những Dị Thường 》có viết, khái niệm Uncanny Valley, là một hiện tượng xảy ra trong tâm lí và nhận thức của con người liên quan đến các vật thể giống người và xác định phản ứng của chúng ta đối với vật thể đó.
“Thuật ngữ này đề cập đến một biểu đồ được hình thành dựa vào sự nhận thức của con người đối với các loài yêu thú.”
“Mà cái gọi là yêu thú, khá tương tự với chính là chúng ta biết tới Hung Thú, chỉ là yêu thú khác biệt với Hung Thú ở chỗ, là loại Dị Thường này thay vì lựa chọn bọn chúng nguyên thủy vẻ ngoài để tiếp tục sinh hoạt, chúng lại chọn lựa ngụy trang, lấy chúng ta nhân loại hình dáng hoặc một vật thể nào đó có liên quan tới mà hóa thành.”
“Ban đầu biểu đồ biểu thị đường cong ngày càng đi lên khiến người ta dễ nhầm lẫn rằng yêu thú mà càng giống con người, thì chúng ta sẽ càng cảm thấy gần gũi và quen thuộc hơn với nó.”
"Tuy nhiên, vị học sĩ đó đã để ý rằng có một sự ngoại lệ trong điều này.”
“Tại một điểm nhất định, nếu yêu thú hoá hình trở nên quá giống con người, sự thu hút và gần gũi sẽ biến mất và thay vào đó là sẽ tạo ra cho chúng ta một cảm giác kì dị, thậm chí là ghê tởm.”
Nói đơn giản hơn, trong biểu đồ khi đường cong ngày càng đi lên tiến dần tới mức độ giống với "con người", tại một điểm nhất định thì đường cong đó sẽ đột ngột giảm mạnh từ "đáng yêu" xuống "đáng sợ" và tăng lên ngay lập tức tại điểm giống "con người" hoàn toàn khiến cho đường cong có hình dạng chữ V giống như một "thung lũng". Như vậy, Uncanny Valley là một hiện tượng xảy ra trong tâm lí và nhận thức của con người liên quan đến các vật thể giống người bao gồm yêu thú hoá hình, thực vật hoá hình, đồ vật hoá hình vân vân, và xác định phản ứng của chúng ta đối với vật thể đó.
“Kể từ khi xuất hiện khái niệm Uncanny Valley, thì cho đến hiện tại, vẫn chưa có nghiên cứu nào đưa ra lời lý giải cho việc, tại sao chúng ta lại cảm thấy khó chịu mỗi khi nhìn thấy những thứ-trông-giống-người nhưng lại không phải là con người kia.”
“Nhưng người ta tin rằng, Uncanny Valley là một cơ chế phòng vệ tự nhiên của con người hay còn được gọi là phản ứng chống trả hay bỏ chạy trong tâm lý.”
Tức là, giả sử ngay khi bắt gặp có một thứ gì đó cực kì giống con người nhưng không phải là con người, bản năng của chúng ta sẽ ngay lập tức mách bảo chúng ta rằng có gì đó không ổn và phải nên ngay lập tức rời khỏi nơi đó.
“Và điều đó được biết đến như là thuyết Uncanny Valley"
“Và có một sự thật thú vị mà vị học sĩ đó có từng trích lại ở trong quyển học thuyết của mình, là nếu!”
“Có ai đó có hứng thú, đặc biệt là hứng thú tình dục đối với những thứ đó, thì nhất định là biến thái, không thì cũng đang trên đường trở thành biến thái.”
Hạ Vũ nói tới đây nàng vô thức nhếch miệng cười hừ hừ lên, nàng giống như đang cười nhạo những kẻ như vậy.
“Wow, thật đúng là làm người ta kinh ngạc cùng cảm thán khái niệm, người đưa ra nó, hẳn là một người rất thông thái và có đại trí tuệ đi.”
Nhật Thiên luôn vô cùng chăm chú lắng nghe từng lời nói một của Hạ Vũ, thậm chí chớp mắt hắn cũng không dám, vì hắn sợ một khi làm vậy sẽ bỏ lỡ rất nhiều chi tiết thú vị vô cùng tri thức.
“Đúng vậy, người đó rất là thông tuệ.”
Hạ Vũ gật đầu nhận đồng với lời của Nhật Thiên, 《 Ta Nhân Loại, Cùng Với Những Dị Thường 》, quyển sách học thuyết này là nàng trong một lần vô tình tìm thấy, kể từ sau khi cái đên đó nói chuyện với Chấn Dực, lắng nghe hắn câu chuyện, nàng cái nhìn đối với thế giới này đã rất nhiều thay đổi.
Cũng là từ lúc đó, nàng điên cuồng tìm hiểu về sự tồn tại của Tu giả cũng như là Hung Thú, sau đó nàng tìm thấy nó, quyển 《 Ta Nhân Loại, Cùng Với Những Dị Thường 》 này.
Trong đó, không chỉ viết về Uncanny Valley, nó còn viết về không ít các ghi chép nghiên cứu về các loại dị thường, đặc biệt nhất cũng là làm nàng ấn tượng và sợ hãi nhất, chính là Dị Vật.
Dười ánh trời mau tới rạng sáng, tại trước đốm lửa nhỏ, hai người như hai người bằng hữu lâu năm, cứ như vậy chậm rãi nói chuyện với nhau, người giải thích cho người kia về điều huyền bí, người còn lại thì giải đáp cho người nọ những gì nàng không hiểu hay những nghi hoặc về võ kỹ, võ thuật, thậm chí như thế nào luyện công.
Thì tại vài ngay trước, quay lại với Hạ gia cao tầng họp mặt.
“Có câu nói, ‘ Nuôi binh ngàn ngày, dụng binh một giờ ’, Hạ gia rượu ngon hảo thịt nuôi dưỡng các vị, một ngày đều chưa từng ngừng lại đưa lên tiền bạc hằng tháng lợi nhuận, như thế nào, tới thời điểm dùng tới các ngươi, một đám đều cùng ta giả câm vờ điếc? Hả!?”
Nói xong, Hạ Chính Quân một cái chưởng chụp lên bàn, cái bàn dài liền nháy mắt răng rắc chia năm xẻ bảy, ầm ầm tàn vỡ thành từng mảnh rời đầy dưới đất.
Thấy vụn gỗ bay tán loạn, những trưởng lão còn lại sôi nổi đứng dậy nói.
“Tộc trưởng xin hãy bớt giận, nhưng cùng thổ phỉ liều mạng thực sự là quá mức hung hiểm, người ít ỏi hưởng ứng cũng là về tình cảm có thể dễ hiểu.”
“Đúng vậy, chúng ta Hạ gia cùng những gia tộc bang phái khác khác biệt, chúng ta lập gia chính là vì tiền tài, không cần thiết cùng Lăng Thủy Thành đám này người liều ngươi chết sống ta.”
“Không sai, việc cấp bách vẫn là nghĩ cách lấp lại thiếu hụt, gia tăng thu nhập.”
“Ta nghe nói thời gian gần đây, bị trong rừng thổ phỉ cướp bóc, cũng không chỉ chúng ta một nhà, Viễn Phượng Bang, Cái Bang vân vân ...... Thậm chí liền trong thành các gia tộc nhỏ, cũng không có thể may mắn thoát khỏi.”
“Mà trong đó Viễn Phượng Bang, Cái Bang, mỗi một cái đều không so với chúng ta kém thế lực lớn, nếu bọn họ đều lựa chọn nhẫn một hơi, chúng ta cần thiết gì phải liều mạng.”
Trong lúc nhất thời, trước đó còn một bộ lòng đầy căm phẫn chúng trưởng lão thế mà sôi nổi thay đổi thái độ, im lặng không nhắc tới nửa chứ liên quan tới báo thù, ngược lại hi vọng Hạ Chính Quân sẽ nhịn được cái tức này.
Có câu nói, “Nhẫn một chút, sóng yên gió lặng, lùi một bước, biển rộng trời cao.”
Mà Hạ Chính Quân biểu hiện cũng biết rõ điều đó, Hắn thở dài nói.
“Các vị trưởng lão lời nói, ta lại sao lại không biết chứ, nhưng nếu như không đoạt lại tổn thất tài vật, vạn lượng vàng bạc mất mát, lại như thế nào có thể thu lại đây?”
Phía trước còn bị lửa giận xâm chiếm không thể dập tắc Hạ Chính Quân, vậy mà dễ dàng như vậy bị khuyên bảo lại được, hơn nữa, nhìn dáng vẻ của hắn, thậm chí có thể có bỏ qua cho vụ việc này cũng có khả năng, chỉ là đối với như thế nào đền bù lại đã mất đi vạn lượng tiền tài thiếu hụt, có chút nghi vấn.
Sự đột nhiên thay đổi thái độ chuyển biến của Hạ Chính Quân, làm mấy tên giảo hoạt trưởng lão ngây người luôn.
Thế vậy mà lại khuyên được? Hắn vậy mà thực sự chấp nhận nhẫn nại? không báo thù nữa?
Ngồi xuống đám người không khỏi liếc nhau, quả thực đang hoài nghi chính mình vừa nghe nhầm rồi, từ khi nào mà nhà mình tộc trưởng tính tình lại tốt như vậy?
Tuy nhiên, vẫn một số lão âm so ở như thể hiểu rõ cái gì, khẽ nhíu mày nhìn Hạ Chính Quân, sau đó trong vô thức nhìn lại lão già nóng tính kia cũng là người trước đó đã lên tiếng chém giết đầu tiên.
Quả nhiên, bọn hắn vừa nhìn lại, lão liền đã đứng lên nói.
“Tộc trưởng, về đền bù thiếu hụt, ta thật ra có kiến nghị.”
“Ngươi có kiến nghị gì?”
Như thể biết trước lão già sẽ nói như vậy, Hạ Chính Quân bộ mặt không lộ ra chút nào kinh ngạc hay vui mừng, hắn chậm rãi hỏi.
“…”
Lão già mở miệng nói ra hắn kiến nghị, mà đám người vừa nghe xong, lập tức trợn to mắt thần sắc có chút khó tin nhìn hắn.
“Hoang đường!! Đây quả là Hoang đường! nếu thực sự làm như ngươi nói, Hạ gia tồn vong còn khó mà đảm bảo!!”
Có trưởng lão đã không nhịn được nữa, phẫn nộ quát mắng vị lão già đó, đám người cũng theo sau liên tục gật đầu.
“Đúng vậy, nếu thực sự làm như vậy, có khi đẩy Hạ gia tới con đường chết.”
Mà lúc này, Hạ Chính Quân mở miệng nói.
“Kiến nghị này, thật ra không tệ, nhưng mà Hạ Ngược, đường đi ngoài thành nguy cơ thật sự rất cao, ngươi như thế nào bảo đảm mọi người an toàn?”
Lão già danh Hạ Ngược hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ không vui.
“Tộc trưởng, các vị lão huynh, ngươi cũng biết ta như thế nào đối đãi với các huynh đệ, ta biết rõ ngoài thành nguy hiểm vạn phần, nếu như bảo đảm không được các huynh đệ an toàn, ta làm sao can đảm như thế này đưa ra kế sách này!”
“Về an toàn phương diện, ta tất nhiên có biện pháp nắm chắc.”
“Hahaha Tốt! Tốt! Nếu Hạ Ngược trưởng lão đã đảm bảo như vậy.”
Hạ Chính Quân đột nhiên cười to một tiếng mà còn lại trưởng lão cũng sôi nổi xưng phải, đồng thời mở lời tán thưởng khích lệ Hạ Ngược suy xét thỏa đáng.
Hạ Chính Quân chờ bọn hắn nói xong, liền tiếp tục nói.
“Các vị trưởng lão, các ngươi cảm thấy thấy thế nào? là tìm Lăng Thủy Thành báo thù, đoạt lại chúng ta hàng hóa, vẫn là nhẫn nại nỗi phẫn ức này, tiếp tục nghĩ cách bổ khuyết thiếu hụt?”
Lời này nhìn như dò hỏi, nhưng thực chất, ở đây mọi người căn bản là không có sự lựa chọn.
Tuy nhiên, ở đây có không ít người nhớ lại Hạ Ngược trước đó lời nói và cảm thấy, nếu chuyện đúng như hắn ta nói ...... vậy thì, việc này cũng không phải không thể thử xem.
Nói đến cùng, những người ngồi ở đây ai cũng đều là người đã từng trải qua vết đao liếm huyết sinh hoạt, không ai chưa từng có hy vọng xa vời là tại không hề nguy hiểm tình huống liền có thể dễ dàng tiền về kiếm lời.
Họ đơn thuần chỉ là không nghĩ gánh vác quá lớn nguy hiểm, làm hẳn phải chết thập tử vô sinh tự sát việc.
Hạ Ngược đưa ra kiến nghị, bọn hắn xem, đây đã là rất an toàn, đáng giá để thử một lần.
“Tộc trưởng, ta tán thành Hạ Ngược trưởng lão kiến nghị.”
Lập tức có người đứng lên nói, mà đã có người thứ nhất, rất nhanh liền có ngời thứ hai, người thứ ba.
“Ta cũng tán thành.”
“Nếu nguy hiểm không lớn, ta cũng nguyện ý thử xem.”
Chẳng mấy chốc, tất cả người ở đây đều đã đáp ứng.
“Nếu các trưởng lão toàn bộ đều đã thống nhất, vậy thì việc này cứ quyết định nhưng thế đi.”
………………………………………………
Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một Like, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.
Nếu tác có gì sai sót thì viết comment dưới phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.
Ps. Tác là người rất thích đọc comment, nếu được thì mọi người cứ comment nhiều nhiều vào để tác có thêm động lực để viết truyện.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]