Chương trước
Chương sau
Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 26: Đáng Sợ Học Tập Thiên Tư

Oanh! Oanh! Oanh!

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Quyền đối quyền thịt chạm thịt, quyền thịt giao thoa nhau tạo nên một làn âm điệu kích động lòng người nhấc lên một luồng nhiệt huyết chiến đấu dục vọng.

‘Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết! tên này thứ quái đản gì vậy -- !!?’

Hạ Vũ trong nội tâm lúc này như bão táp cuồng phong vậy vừa kinh ngạc vừa sợ hãi đối với đứng trước mặt nàng nam hài.

Nàng không hiểu, nàng thực sự là không thể nào hiểu được, rõ ràng chỉ một phút trước tên tiểu tử này động tác chậm chạp, cử động cực kỳ thô sơ, sơ hở nhiều đến vô cùng nàng liếc mắt nhìn ra đối phương là không chút chiến đấu kinh nghiệm tay mơ.

Nhưng mà đối phương hiện tại thì sao? hắn lúc này không những có thể cùng nàng ngang tài ngang sức trao đổi chiêu thức hắn thậm chí còn ở trong trận đấu liên tục học tập nàng động tác mà trở nên tiến bộ hơn, đối phương lấy giây làm đơn vị tốc độ phát triển phải nói cực kỳ nhanh chóng, tại mắt thường có thể thấy được rằng hắn động tác dàn lưu loát ngắn gọn hơn nhưng uy lực cùng tốc độ còn nhanh nhẹ còn hơn trước.

Nhưng nếu chỉ cho rằng đối phương có nhiêu đó thì đó sẽ là một sai lầm nghiêm trọng.

Vì tại trong lúc này đây, nàng có cảm giác như rằng người nàng đang chiến đấu với, không phải là tiểu tộc đệ danh Hạ Nhật Thiên, mà là một cái khác nàng vậy.

Từ động tác ra quyền, tư thế đứng cho đến chi tiết nhỏ nhất như nhịp hơi thở, thậm chí là động tác chớp mắt hoàn toàn y hệt với nàng.

Không, không chỉ giống thôi đâu, nàng có thể nhận thấy được, rằng đối phương quyền pháp có gì đó thậm chí vượt trội hơn nàng.

Nghe thì đúng thật là buồn cười mà, thân là người bị nhái sao chép, lại bị một thứ đạo nhái vượt trội hơn, có gì so với chuyện này càng thêm buồn cười chứ.

“Đáng Chết! tên nhãi nhà ngươi chỉ có biết bắt chước thôi sao? có giỏi thì lấy ra quyền thuật của mình mà đánh với ta!!!”

Một lời vừa dứt, Hạ Vũ liền tung ra một quyền mà bên người Huyết Khí áo choàng thêm một lần nữa bạo phát khiến nó thô to hơn vài phần theo đó vừa đánh ra một quyền liền đột nhiên nhanh hơn gấp đôi có thừa.

“Ngây thơ rồi tộc tỷ, bất kể có là ai, để có thể học tập được võ thuật, tỷ sẽ phải luôn bắt đầu bằng việc bắt chước!!”

Tuy Nhật Thiên bản thân kinh nghiệm chiến đấu cùng chiến đấu tài tình không thể nào hơn so được Hạ Vũ, nhưng điểm mạnh của hắn vốn từ đầu không phải nằm ở chỗ chiến đấu mà là ở chỗ học tập cùng khả năng vận dụng.

Hắn như là đang diễn tấu biểu diễn lại một lần trước đó đã gặp phải tình huống mà hắn đã học từ Hạ Vũ.

Phanhhh -- !!

Đơn giản chỉ với một cước đá thấp tung ra nháy mắt đá trúng Hạ Vũ đầu gối làm cho nàng ra quyền động tác chớp mắt bị một cước này hủy đi.

Đáng Chết!!!

Không cần Nhật Thiên nhắc nhở cho, Hạ Vũ cũng thừa biết rõ đòn cước vừa rồi chính là đòn mà nàng đã đánh hắn trước đó, có thể nói là lấy đạo của ngươi trả lại cho ngươi, lấy ngươi chiêu thức đánh hạ ngươi.

Xong đối với vị này tộc tỷ trên mây suy nghĩ Nhật Thiên không hề hay biết mà hắn có biết cũng không quan tâm vì lúc này đây hắn muốn ra đòn kết thúc.

Hắn hai mắt mở to, gân mạch khắp người điên cuồng nổi lên trông như là đang có vô số con mãng xà quấn quanh người hắn, sau đó hắn một quyền vung ra mang theo mơ hồ nghe thấy tiếng xé rách không khí tiếng xé gió âm thanh.

Đây chính là đòn mà hắn ở thời điểm khí lực kiểm trắc tung ra một quyền, chỉ là lần nay có chút khác biệt là hắn lần này là toàn lực, không chỉ thế hắn thậm chí còn đem đòn này kết hợp với một quyền mạnh mẽ mới bạo phát vừa rồi mà bị hắn đánh vỡ của tộc tỷ.

Một trận gió nhẹ thổi bay mấy sợi tóc trên trán Hạ Vũ, lộ ra một đôi mắt đen nhánh, Hạ Vũ mi mắt chớp chớp vừa mới bị Nhật Thiên một cước kia đá vào làm phá chiêu khiến nàng rơi vào trạng thái mất thăng bằng, không có biện pháp giãy dụa ngăn cản lại một quyền này, vì vậy nàng chỉ có thể bất lực nhìn một quyền này công tới ngày càng gần.

Phanh --- !!!

Tại Hạ Vũ trừng to hai mắt hắn một quyền thật mạnh đánh thẳng vào mặt của nàng, bị Nhật Thiên đánh trúng sắc mặt hồng nhuận của Hạ Vũ nhất thời trở nên tái nhợt, trong vô thức kêu rên nên một tiếng, mà thân thể của nàng nương theo lực lượng bá đạo vô cùng đánh lên lảo đảo bay lui về phía sau, rốt cục cuối cùng cũng không đứng vững, ngã xuống đất cả người theo một quyền đó khí lực đánh vào mạnh vào võ đài, khiến nó lấy thân thể của nàng làm trung tâm nứt vỡ mà ra tạo thành một hình mạng nhện lớn hố nhỏ.

Hô --- !!!

Toàn trường tức khắc yên tĩnh, đều là ngốc trệ nhìn Nhật Thiên, việc Hạ Vũ bị đánh bại hoàn toàn nằm ngoài bọn hắn dự đoán, có chút không thể tin nổi.

Chỉ trong chốc lát, họ dùng như nhìn thấy yêu quái vậy ánh mắt đám người chậm rãi thu lại ánh mắt, đầu hướng lên đài cao nhìn lên bạch y tiểu nam hài.

Mặc dù nhiều người ở đây không rõ đến rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì mà vốn đã bộc phát Huyết Khí Hạ Vũ thực lực tăng vọt đột nhiên chỉ trong một phút ngắn ngủi liền đã thua cuộc.

Nhưng mà bọn hắn ở đây điều lại tận mắt thấy được một sự thật, chính là Nhật Thiên tại trước bọn hắn đường đường chính chính dùng đánh bại Hạ Vũ chứng minh hắn thực lực cùng hắn tài tình .

Mà ngồi trong lầu cao, cao tầng các trưởng lão không ngừng có tiếng chén trà rơi vỡ, giờ phút này bọn hắn đều trợn mắt há hốc mồm, thần sắc không thể tin.

Bởi vì có trước tiên có Hạ tộc trưởng Hạ Chính Quân âm thầm tuyên truyền sự việc tạo thành một lời đồn nhỏ trong nội bộ Hạ gia cao tầng, nên cũng vì nghe được tin, nên ngồi ở đây các vị trưởng lão ai ai cũng có mục đích đến đây, bọn hắn tới đây là muốn đích thân xác định xem sự thực có thật sự giống như lời đồn, trong gia tộc bọn hắn xuất hiện một cái tiểu quái vật thiên tài.

Mà tình huống ở đây biểu hiện ra, không chỉ làm bọn họ xác nhận được tính chân thật lời đồn, hơn nữa, còn vượt qua dự kiến của bọn hắn rất nhiều

“Hạ gia ta lần này phát tài rồi…”

Đám người trưởng lão đều hít một hơi khí lạnh, trong lòng lẩm bẩm nói, một người tộc nhân trong ba năm luyện có có thể đánh hạ được một cái thiên tài tốn gần mười năm cố gắng, có thể tưởng tượng, hắn tiền đồ sau này sẽ sáng sủa, rực rỡ như thế nào.

“Dựa tốc độ tu luyện thế này, có lẽ… không tới mười năm sau, Hạ gia sẽ ra một cái siêu cấp cường giả có cấp bậc Thiết Cốt Cảnh cũng không chừng...”

Mọi người nhìn nhau, trong lòng đều không hẹn mà cùng hiện lên một ý niệm đáng sợ trong đầu.

"Phụ thân, lấy thiên phú tu luyện của hắn, thật sự làm cho người khác chấn động, Hạ gia chúng ta, chỉ sợ lần này sẽ xuất hiện một cường giả không thể không nổi danh rồi.”

Bên cạnh Hạ Chính Quân, một đôi mỹ mâu của Nguyệt Như nhìn chằm chằm thiếu niên áo đen trong sân, miệng nhỏ nhuận nhếch lên cười, vui sướng cười khanh khách nói.

Hahaha ~ !

Nghe nữ nhi nói vậy, hắn cười to hai tiếng, đắc ý cùng hưng phấn trên khuôn mặt khó mà có thể che dấu, mà trong lòng hắn đã quyết định, sau chuyện này, hẳn là nên để nữ nhi nàng qua lại nhiều hơn với tiểu tử này, cố gắng để hai đứa trẻ này thiết lập một mối quan hệ thân mật thắm thiết với nhau hơn.

Quả nhiên…

Mà lúc này Hạ Chấn Dực ngồi xếp bằng ở gốc cây không xa võ đài quan sát tường tận trận đấu từ đầu đến cuối, cho đến tận mắt nhìn thấy Hạ Nhật Thiên một quyền cuối cùng đánh hạ Hạ Vũ, hắn trong lòng thầm nhủ rằng hắn cảm giác quả nhiên là chính xác.

Mà giám sát viên trung niên vội vã tiếp cận đang hôn mê Hạ Vũ, sau một hồi kiểm tra xác nhận là nha đầu này chỉ mất đi ý thức thôi, khuôn mặt căng thẳng chậm rãi thả lỏng thở ra một hơi dài, trong lòng thầm nói, tiểu tử này coi như cũng biết nặng nhẹ không đáng người ta nữ hài quá mức nặng tay, hạ thủ lưu tình.

Bằng không thì lấy hắn lực lượng, e rằng một quyền vừa rồi của hắn đem người ta hoặc không trở thành ngu ngốc hoặc cũng đem cả khuôn mặt của người ta xương đánh cho biến dạng trực tiếp hủy dung.

Hô ~ !!!

Trên đài cao, nhìn đối thủ của mình cuối cùng cũng ngã xuống, căn thẳng thần kinh cuối cùng cũng được thả, theo đó Hạ Nhật Thiên chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, cứng rắn như nham thạch song thủ lặng lẽ hồi phục như bình thường.

Bước chân nâng lên hắn đi tới đầu bên kia võ đài đi thẳng tới bị hắn cắm ở nơi đó Đại Thiết Kiếm, một vươn ra nhưng không có việc gì dễ dàng rút ra bị hắn cắm tận sâu ở trong mặt đá trọng kiếm đem nó treo lên lưng mình.

Chậm rãi thu hồi nắm tay lại, Nhật Thiên quay đầu lại nhìn giám sát viên, ôn hòa cùng lễ phép nói.

"Xin hỏi, ta đội bạn đã mất đi ý thức rồi, trận này tỉ thí hẳn là đã kết thúc đi?"

Trung niên liền thở dài một hơi, nghiêng đầu nhìn vẻ mặt vô tội Nhật Thiên, khuôn mặt có nét già nua khổ sở mà ra nở một nụ cười, quay xuống dưới đài lạnh lùng quát lên.

“Trận đấu kết thúc, ngươi thắng, Hạ Nhật Thiên!!!”

Sau khi nghe được tuyên bố, Nhật Thiên hắn liền trực tiếp xuống đài.

Ma sau khi trận đấu của Nhật Thiên hai ngươi kết thúc xong, một lúc sau cũng có không ít đồng tộc tộc nhân lên đài tỉ võ khiêu chiến nhau, chỉ là vị so với bọn hắn thể hiện ra một màn nhiệt huyết vô cùng trận đấu võ, khó mà có thể phá vỡ được trong lòng rung động do hai người bọn hắn tạo nên, vì vậy mà tại thành niên nghi thức này có đạt được một ít thành tích tộc nhân cũng cảm thấy một chút buồn bã.

………………………………………………

Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một Like, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.

Nếu tác có gì sai sót thì viết comment dưới phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.

Ps. Tác là người rất thích đọc comment, nếu được thì mọi người cứ comment nhiều nhiều vào để tác có thêm động lực để viết truyện.

Cảm ơn mọi người, Love You All

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.