"Lý Thiến, sao lại thế này? Sao em lại nói chuyện với khách hàng như vậy?" Triệu Bằng sững sờ rồi quay đầu. nhìn Lý Thiến.
"Triệu Bằng anh đừng nghe họ nói bậy, họ chỉ đến gây sự thôi, anh đừng sợ họ, em quen biết thằng Trần Vũ này, nó chỉ là một thằng quỷ nghèo, người đi chung với nó thì giàu được bao nhiêu?" Lý Thiến lộ ra vẻ mặt khinh thường.
"Lý Thiến, tôi chưa từng gặp ai quái lạ như cô." Trần Vũ cảm thấy nhức cả trứng.
"Họ Trần đừng tưởng rằng anh quen biết mấy người có tiền thì ngon, tôi từng gặp vô số ông lớn rồi." Lý Thiến cười lạnh và nói.
"Ha ha, nhưng nhất định cô chưa từng gặp mấy vị này, cô cũng không trêu chọc họ nổi." Trần Vũ cười lạnh và nói: "Khuyên cô một câu, tự giải quyết cho tốt đi, ông chủ của các người cũng không thể trêu họ nổi."
"Các vị, rượu này nhất định không thành vấn đề, chúng tôi không có khả năng đánh tráo rượu của khách, các người vốn cầm rượu giả đến đây, tôi từng gặp rất nhiều người khách như các vị rồi." Triệu Bằng cười lạnh một tiếng và nói: "Tôi cũng cảnh cáo các người đừng gây chuyện ở chỗ này, nếu không các người không gánh nổi hậu quả đâu."
"Được, giỏi, tôi mở mang kiến thức rồi." Hoàng Diệc Cường giận quá mà cười: "Xem ra hôm nay không đập nát chỗ này của các người thì các người không nhớ lâu được."
"Người đâu, mấy vị khách này uống nhiều rồi, mời bọn họ đi ra ngoài để tỉnh rượu." Triệu Bằng biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405470/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.