"Sau này nhận đồ đệ, thì nhìn cho kỹ hơn đi." Trần Vũ thản nhiên nói.
“Nhất định ghi nhớ lời dạy của cậu.” Đoạn Thiên Mệnh khẽ gật đầu.
Trần Vũ liếc nhìn Triệu Trung đang ngơ ngác: "Triệu Trung, nếu anh không phục, sau này có thể đến tìm tôi
báo thù, phải rõ ràng ngay thẳng, hiểu chưa?"
"Được rồi, Trần Vũ, cứ chờ xem." Thân thể Triệu Trung cứng ngắc, không thể động đậy.
Trần Vũ cười lạnh một tiếng, quay người bỏ đi.
"Trần Vũ, thả tôi đi." Triệu Trung ngơ ngác, nếu như Trần Vũ rời đi thì anh ta phải làm sao bây giờ?
Trần Vũ thậm chí không quay đầu lại, mặc cho tên này hét thảm thiết ở phía sau, mặc dù bùa định thân nửa vời của Vương Kỳ không mạnh lắm, nhưng với người bình thường thì hai ba ngày cũng không thể động đậy được.
Cho dù hoạt động lại được, thì cơ thể cũng sẽ đau nhức và cứng đờ trong vài ngày, tên này còn phải chịu đựng nhiều.
"Cậu Trần, lần trước sau khi chúng ta từ tôi luôn tìm cơ hội gặp mặt cậu." Đoạn Thiên Mệnh cười nói.
Trần Vũ lấy ra hai lá bùa, đưa cho ông ta, nói: "Huyền Cơ Môn của ông tuy rằng trốn thoát ngũ tệ tam khuyết
(*),nhưng dù thế nào cũng không thể thoát khỏi kiếp sát thân và kiếp bị đọa ma."
"Đây là hai lá bùa đổi đời, khi kiếp sát thân giáng xuống, hãy đặt một lá bên mình, một lá đặt cho chó. hoặc mèo, đến lúc đó, nó sẽ gánh chịu tai họa này cho. ông”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405434/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.