Trong lòng anh mừng rỡ, lần trước anh đã hấp thụ hết linh khí từ mảnh linh thạch nhỏ của con mèo.
Linh thạch là thứ hiếm có khó tìm, vậy mà lại có thể nhìn thấy nó tại Đại hội giao lưu trung dược, nơi này không nên đặt tên là Đại hội giao lưu trung dược, mà nên gọi là Đại hội giao lưu thiên tài địa bảo.
"Anh bạn, anh có được viên đá này từ đâu vậy?" Trần Vũ đè nén sự kích động trong nội tâm, làm ra vẻ như không hề quan tâm mà hỏi.
"Thứ này à, được tổ tiên của tôi truyền lại, nó tên là 'đá Thái Sơn, được cho là đá trấn cổng của thần tiên, khi chạm đất có tiên khí, có thể xua đuổi ma quỷ trừ tà. "Chủ quán là một người có miệng lưỡi trơn tru, chỉ cần nói một câu là Trần Vũ đã biết anh ta đang nói bậy bạ.
"Nghiêm túc chút đi anh bạn." Trần Vũ mỉm cười.
"Được rồi, tôi mua được nó từ một ông lão, nhìn có vẻ khác thường, tôi đã bỏ ra 50 nghìn tệ đó." Chủ quán cười ngượng nghịu.
"Lúc anh mua nó chắc còn chưa đến năm mươi tệ đúng chứ." Trần Vũ vừa nhìn đã biết tên này là gian thương, anh ta dám bỏ ra 50 nghìn tệ để mua một cục đá sao?
"Cái này... khà khà, anh bạn, anh có thấy hứng thú không?" Chủ quán cười nói.
"Bán cho tôi 500 tệ đi, cục đá này có hình dáng rất kỳ lạ." Trần Vũ nhìn chằm chằm vào cục đá, tỏ vẻ như đang rất hứng thú.
Chủ quán này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405431/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.