Vốn dĩ bà lão này nổi tiếng là hung dữ độc ác ở làng lân cận, chọc phải bà ta cũng giống như bị ma ám, dù thế nào cũng không thoát khỏi được.
Nhưng sau khi bà lão này trả lời điện thoại, thái độ của bà ta đột nhiên thay đổi nhiều đến mức làm cho những người đang xem náo nhiệt có chút thắc mắc, không biết rốt cuộc Trần Vũ có năng lực lớn như thế nào.
"Buông tha cho bà, được thôi, bà có thể buông tha cho dì Vân không?" Trần Vũ cười lạnh.
"Buông tha cô ta, buông tha cô ta." Bà lão liên tục gật đầu, căn bản không dám phản bác.
"Nhưng dì ấy làm trâu làm ngựa trong nhà bà nhiều năm như vậy, bà không cho dì ấy chút bồi thường nào, thì là không thể chấp nhận được." Trần Vũ thản nhiên nói.
"Cô ta còn muốn bồi thường sao? Tôi có thể buông tha cho cô ta là đã tốt lắm rồi, con trai tôi đã chết, cô ta phải vì con trai tôi mà làm quả phụ cả đời mới được." Bà lão tức giận.
“Ồ, vậy thì được, vợ chồng con rể bà cứ chờ ngồi tù, còn con trai bà thì chờ để thiếu một đống nợ rồi nhảy lầu đi” Trần Vũ mỉm cười.
"Đừng đừng, ông chủ Trần, có chuyện gì thì chúng ta cứ từ từ bàn bạc." Bà lão lập tức sợ hãi, vẻ mặt bà ta như đưa đám nói: "Ngô Vân, cô muốn cái gì thì cứ nói đi.
“Tôi không muốn gì cả, chỉ cầu xin bà buông tha cho. tôi.” Dì Vân lau nước mắt, đôi mắt bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405418/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.