Gia tộc đã canh giữ hàng trăm năm, lời hứa bảo vệ bằng cả mạng sống qua nhiều thế hệ, hôm nay cuối cùng đã được thực hiện.
"Ly Trần, đây là Ly Trần sao?" Lão già kia nhìn chằm chằm Trần Vũ, gào thét lên: "Tại sao, tại sao Ly Trần lại nhận cậu làm chủ?"
"Tôi đã nói rồi, Ly Trần là Binh linh Thất Hoàng, tự sinh ra linh tính, nếu không phải là người có duyên, thì có cho ông, ông cũng không mang đi được, gia tộc họ Nghiêm chúng tôi đã canh giữ Binh linh hàng trăm năm, cuối cùng cũng tìm được người có duyên với Binh linh, từ đây sứ mệnh của gia tộc họ Nghiêm chúng tôi cuối cùng cũng đã hoàn thành." Nghiêm Nhu Cẩn rơi nước mắt.
"Tôi đầu hàng..." Vẻ mặt lão già không cam lòng, nhưng cuối cùng ông ta vẫn phải cúi đầu.
Đột nhiên, Trần Vũ nâng tay phải lên, đánh một chưởng vào cổ họng của lão già, rắc một tiếng, cổ họng của lão già bị lõm sâu vào.
"Tôi đã đầu hàng, cậu...cậu...' Lão già dùng một tay che cổ họng, tay kia chỉ vào Trần Vũ, trên mặt lộ ra vẻ tức giận.
"Đầu hàng là việc của ông, giết hay không là việc của tôi." Trần Vũ liếc nhìn lão già: "Con người của tôi không thích người khác tìm tới trả thù, cho nên ông có thể yên tâm."
Phịch một tiếng, lão già ngã xuống đất rồi tắt thở, đôi mắt mở to, trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng.
"Nghiêm Nhu Cẩn, truyền nhân của nhà họ Nghiêm, bái kiến chủ nhân của Binh linh." Nghiêm Nhu Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405389/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.