Đứa bé gỗ ngửi thấy mùi máu tươi nên rất hưng phấn, nó vung hai chân ngắn chạy đến trước mặt một tên sát thủ, tên sát thủ kia vẫn còn đang co giật, chưa chết hẳn.
Nó đi vòng quanh tên sát thủ một vòng, sau đó đột ngột há cái miệng to tướng ra, để lộ hàm răng sắc nhọn, táp xuống một cái, trực tiếp nuốt đầu tên sát thủ vào. miệng.
Tên sát nhập ngay tức khắc co giật dữ dội, một lúc sau, đứa bé gỗ buông tên sát thủ ra, lộ ra một vẻ mặt vô cùng hài lòng.
Tuy nhiên, trên đầu của tên sát thủ kia đã xuất hiện một lỗ thủng lớn đầy máu, não của hắn đã bị hút sạch.
Sắc mặt Ninh Nhã Tuyết lập tức tái nhợt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô ấy sẽ không bao giờ tin rằng trên thế giới này có tồn tại một thứ như vậy.
“Đừng sợ, có tôi ở đây.” Trần Vũ an ủi cô ấy, che. trước mặt cô ấy.
Sau khi đứa bé gỗ kia nhai xong bộ não của ba tên sát thủ, nó quay lại, tròng mắt đảo quanh, nhìn chằm chăm vào Trần Vũ và Ninh Nhã Tuyết.
Khi nó nhìn thấy hai người đều là hai người sống, nó không khỏi kinh ngạc và vui mừng kêu lên một tiếng, nó bước băng đôi chân ngắn ngủn, bắt đầu chậm rãi tiếp cận hai người.
Nó đứng yên cách hai người khoảng hơn ba mét, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào hai người, ngay sau đó, vẻ mặt của nó trở nên cực kỳ tà ác, rồi nó mở cái miệng to tướng ra, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405381/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.