Bốp một tiếng, Ngô Thành bị một cái tát của anh đánh ngã xuống đất, anh ta đứng dậy che nửa khuôn mặt tím tái, hét lên: "Còn dám đánh người à? Người đâu, mau tới đây, gọi cảnh sát, gọi cảnh sát cho tôi."
“Gọi cảnh sát phải không?” Trần Vũ đá vào đầu Ngô Thành, bịch... Đầu của tên này đập vào bàn bên cạnh, anh ta bị ngã mạnh đến mức mắt đầy sao xẹt, hét lên trong khi bụm cái đầu đang chảy máu của mình.
"Phản rồi, đúng là phản rồi, mấy người đều chết ở đâu vậy?"
"Làm gì vậy?" Ngô Cường vội vàng đi tới, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hai mắt anh ta gần như tối sâm lại.
"Anh họ, không, sếp Ngô, tên này đang gây rối trong công ty chúng ta, anh không được tha cho nó." Khi Ngô Thành nhìn thấy anh họ của mình đến, anh ta càng hét lên dữ dội hơn.
"Sếp Ngô, Diệp Hân Vũ càng ngày càng kỳ cục, cô ta dung túng chồng mình đánh người trong công ty, nếu chúng ta không sa thải cô ta, công ty sẽ tiêu đời." Lý Lệ khóc lóc, che lại miệng và mũi đang phun máu của mình.
"Hai người câm miệng lại cho tôi, có chuyện gì đến văn phòng nói đi!" Ngô Cường thật sự không biết nên nói cái gì, anh ta hận sắt không thành thép mà liếc nhìn Ngô Thành, đột nhiên dùng sức đá đối phương một c‡ không mau cút đi văn phòng đi.”
"Vợ, em đợi anh một lát, anh sẽ đến văn phòng nói chuyện phải trái với bọn họ." Trần Vũ nói.
"Nhưng..." Diệp Hân Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405298/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.