“Cậu nói gì?” Sắc mặt mấy người trong phòng thay đổi.
“Trần Vũ, làm sao mà anh biết được?” Lâm Thanh Nguyệt giật mình hỏi.
“Cậu là ai? Vì sao biết được rõ ràng như vậy?” Trên mặt Lâm Khai Thành tức khắc dâng lên một tia sát ý, anh ta tiến lên một bước, kinh nghiệm sa trường làm anh ta bộc phát ra một cổ sát khí dày đặc, độ ấm trong phòng như giảm nhanh xuống mấy độ.
“Tôi chỉ là phỏng đoán theo tướng mạo, nếu có đắc tội, thỉnh thứ lỗi.” Trần Vũ nhàn nhạt mà nói.
“Khai Thành, lui ra!” Ông cụ Lâm ngồi thẳng thân mình, trâm giọng nói: “Tiểu Trần, trước kia tôi không tin trên thế giới này có cao nhân, nhưng giờ tôi tin, những gì cậu mới nói đều đúng hết, nhưng cậu cũng nói Dung Dung có tướng nhiều con nhiều phúc, vì sao muốn một đứa con lại khó như vậy?”
“Tôi hỏi mợ Lâm mấy vấn đề, mợ Lâm có thể trả lời đúng sự thật không?” Trần Vũ hỏi.
“Có thể.” Bành Dung đột nhiên cảm thấy Trần Vũ không đơn giản, có lẽ vấn đề của cô ấy và chồng, Trần Vũ có thể giải quyết.
“Bố của mợ Lâm, có phải qua đời vào mười năm trước không? Khi mất có phải từng xảy ra mâu thuẫn về việc tổ chức đám tang không?” Trần Vũ hỏi.
“Không sai, vừa đúng mười năm, phong tục chúng tôi bên kia yêu cầu phải thổ táng, do vấn đề về đất nên bí thư chỉ bộ thôn là Ngô Trường Hưng muốn năm mươi nghìn, lúc ấy hai bên nổi lên xung đột, cuối cùng tiền cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405266/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.