“Cậu dễ dàng đưa quả Hồn Anh cho chúng tôi như vậy? Cậu không sợ chúng tôi nuốt lời sao?”.
Kim lão đại nhận lấy quả Hồn Anh, nén nhịn nỗi kích động trong lòng, hỏi ngược lại Diệp Thiên.
“Chuyện này tôi không hề lo lắng”.
Diệp Thiên cười phóng khoáng, thản nhiên nói: “Tôi đã đánh cược với các ông thì trước tiên phải tin tưởng các ông”.
“Huống hồ, quả Hồn Anh này đối với các ông thì có lợi ích lớn, nhưng đối với tôi thì không có tác dụng gì lớn, tôi cần gì phải nắm chặt không buông?”.
Đừng nói quả Hồn Anh này đã trải qua rất nhiều năm tháng, mất đi phần lớn tác dụng. Cho dù là một quả hồn Anh vừa mới sinh ra, nếu không dành để bồi bổ căn nguyên linh hồn cho Phong Hậu, thì không có gì đáng chú ý với cậu.
Ở thế giới này, mỗi người có một lối tắt riêng để có được sức mạnh. Người khác thì dựa vào thiên tài địa bảo và báu vật, linh vật để nâng cao tỉ lệ đột phá. Nhưng cậu đã tu thành Phệ Thiên Trường Sinh Thể, cộng thêm hai tinh thể từ các hành tinh vẫn còn ở trong cơ thể cậu, cậu tin rằng mình không còn cần phải dùng ngoại lực gì trợ giúp mình tu luyện nữa.
Nếu có thì chắc chắn cũng không phải quả Hồn Anh.
“Cậu không chỉ có thực lực siêu phàm, mà khí phách cũng siêu phàm như vậy, ba anh em chúng tôi thua tâm phục khẩu phục”.
Kim lão đại cất quả Hồn Anh vào trong túi, sau đó hành lễ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351570/chuong-3293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.