🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Không cần đâu!”, Diệp Thiên lại xua tay.

“Một mình tôi dẫn dắt đội ngũ là đủ rồi!”.


Thấy trong mắt Diệp Thiên tràn đầy tự tin, Phong Hậu chỉ đành nuốt lời nói đã đến bên miệng xuống bụng, lập tức bảo Ôn Thắng Nam đi truyền lệnh của Diệp Thiên.

“Đúng rồi, còn chuyện này!”.

Mọi thứ đã chuẩn bị ổn thỏa, trước khi đi, Phong Hậu lại tìm Diệp Thiên nói: “Sau khi Mạc Vấn Thương thua dưới tay cậu đã rời khỏi Hiên Viên Điện, nhưng tôi nhận được tin, hình như ông ta đã đến Dương Thần Vực trong ngũ đại thượng tông. Với tính cách của ông ta, e rằng…”.

“Không cần nói nữa, tôi hiểu rồi!”, trong đôi mắt trầm lặng lóe lên sự lạnh lẽo.

“Nếu ông ta thật sự đầu quân cho phe địch, lần sau gặp lại, tôi sẽ giết ông ta!”.

Nói xong, cậu dẫn đầu bước vào lối đi không gian do mấy người Phong Hậu tạo nên, ba nữ và bảy nam vội vàng đi theo sau cậu. Mười người này chính là mười đệ tử có thiên phú mạnh nhất trong Hiên Viên Điện, trong đó Ôn Thắng Nam đứng đầu.

Một nhóm mười một người nhanh chóng biến mất ở phía cuối con đường không gian. Phong Hậu siết chặt nắm đấm, trong lòng có chút căng thẳng.

Ông ta biết, chuyến đi đến di tích nguyên anh lần này, thành hay bại vinh hay nhục, liên quan trực tiếp đến hướng đi vận mệnh của Hiên Viên Điện sau này, tất cả đều phụ thuộc vào một mình Diệp Thiên.



Ở trung tâm vùng đất phồn hoa phía Đông sao Ly, một cung điện vô cùng xa hoa đứng sừng sững. Nhìn cấu tạo bề ngoài của nó cực kỳ tương tự với thần điện Thái Dương. Ở cổng chính cung điện, một vầng mặt trời màu vàng treo cao, bên dưới là ba chữ thông dụng ở vũ trụ.

Dương Thần Vực!


Trong cung điện có một quảng trường rộng lớn, diện tích đủ để chứa một trăm nghìn người. Trên quảng trường đã có mấy chục thanh niên nam nữ mặc đồng phục màu trắng xanh tụ tập, trước mặt bọn họ là mười mấy người trung niên nam nữ mặc áo màu xanh ánh trăng, trông có vẻ đều là nhân vật cấp bậc trưởng lão.



Lúc này, các trưởng lão bình thường vênh váo hống hách đã bớt đi sự kiêu ngạo, đứng ở dưới thềm đá, nhìn người đàn ông áo đen đứng ở đỉnh thềm đá với vẻ mặt hoảng sợ.



Trên mặt người đàn ông toàn là vết sẹo, cả người được bao trùm trong áo choàng đen, xung quanh có khói đen nồng đậm lượn lờ, âm u tà ác.



Bọn họ biết người này là sứ giả của thần điện Thái Dương đứng sau Dương Thần Vực phái đến, bất kể là thực lực hay thân phận đều vượt xa bọn họ, ai dám không tôn kính?


Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen lóe lên tia sáng, nhìn xuống bên dưới thềm đá.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.