Trong giọng nói ông ta không hề có sự tôn kính Phong Hậu như những người khác, ngược lại có chút bất mãn.
Phong Hậu nhìn về phía Mạc Vấn Thương, nhíu mày: “Ông Mạc, một nghìn năm nay ông muốn náo loạn thế nào, tôi không quan tâm, nhưng hôm nay thì không được!”.
Ông ta chỉ vào Diệp Thiên nói: “Cậu ấy được sự ủy thác của Hoàng Đế đến hỗ trợ Hiên Viên Điện chúng ta, trước kia còn cứu Thắng Nam và bọn Tiểu Nhiễm, có ơn với Hiên Viên Diện chúng ta!”.
“Bình thường ông hành sự tùy hứng, nhưng ra tay với ân nhân như vậy không phải phong cách của Hiên Viên Điện”.
“Cứu bọn Thắng Nam?”, nghe vậy, Mạc Vấn Thương khịt mũi cười nhạt.
“Là ơn đức đương nhiên Hiên Viên Điện chúng ta sẽ trả, nhưng chỉ dựa vào việc cứu được bọn Thắng Nam một lần mà muốn ngồi ở ghế chủ của Hiên Viên Điện, tôi không đồng ý!”.
“Một nghìn năm nay, vị trí này đều thuộc về tôi. Trừ khi Hoàng Đế trở về, nếu không, vị trí này ở hiện tại và tương lai đều sẽ chỉ thuộc về tôi, người khác đừng hòng chạm vào!”.
Ông ta lạnh lùng nhìn về phía Diệp Thiên, hạ giọng nói: “Hơn nữa, cậu ta có thật là do Hoàng Đế gửi đến hay không ai biết được? Làm sao chứng minh?”.
“Nếu cậu ta là gian tế mà ngũ đại thượng tông phái đến, hôm nay mọi hành động của các người sẽ là dẫn sói vào nhà, tự chuốc diệt vong!”.
Trong đại sảnh có không ít trưởng lão khá thân thiết với Mạc Vấn Thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351519/chuong-3242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.