Ngay tức khắc, trong đầu ông ta nổ ầm một tiếng, màu đỏ máu trong mắt cũng trở nên đậm thêm, sát ý dâng lên trong mắt.
“Dương Diệt Sinh, ông đến đúng lúc lắm!”.
Ông ta nhìn Diệp Thiên, khóe miệng cong lên nụ cười khát máu.
“Hôm nay, tôi sẽ dùng máu của ông rửa mối nhục của Hiên Viên Điện năm xưa!”.
Dứt lời, ông ta giẫm mạnh vào hư không.
“Chữ Càn, Viêm Tức!”.
Trước mặt ông ta bỗng nhiên hiện ra một quả cầu lửa rộng mấy chục trượng. Quả cầu lửa này vừa xuất hiện đã điên cuồng hút lấy linh lực đất trời ở xung quanh, ánh sáng đỏ càng lúc càng lan rộng. Sau đó, một chùm lửa vô cùng nóng bỏng bỗng nhiên bay đi, giống như một con rồng lửa quét ngang chân trời, lao về phía Diệp Thiên.
“Cẩn thận!”.
Bốn vị trưởng lão nhìn thấy cảnh này đều kinh hãi, ngay cả bốn người họ hợp sức cũng không dám nói có thể chống đỡ đòn tấn công của Phong Hậu một trăm phần trăm. Bây giờ, một thanh niên xấp xỉ tuổi của đệ tử bọn họ lại đối kháng trực diện với Viêm Tức, e rằng chỉ trong nháy mắt sẽ thiêu đốt cậu không còn mảnh xương.
Bốn người nghĩ đến đó, đồng thời sử dụng thân pháp, chuẩn bị hợp sức chống lại đòn Viêm Tức này.
Ngay khi ấy, bọn họ lại cảm nhận được dưới chân có một làn sóng cực kỳ nóng cháy đang tuôn trào, khiến cho bốn người đồng thời biến sắc.
“Soạt!”.
Bốn cột lửa cùng lúc tuôn ra từ Kỳ Môn Cục dưới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351506/chuong-3229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.