Trước kia, Thiên Lôi Tử gọi Diệp Thiên là các hạ bởi vì đòn tấn công vừa rồi của ông ta bị phá, không nắm bắt được năng lực thật sự của Diệp Thiên, nên cũng khách sáo mấy phần.
Bây giờ Diệp Thiên lại gọi ông ta là “chó già”, đây là sự miệt thị rõ mồn một. Ông ta là một nhân vật tiên thiên đỉnh cao, có thể tung hoành khắp sao Ly, sao có thể nhịn được mối nhục này?
Diệp Thiên không hay biết ông ta nghĩ gì, chỉ bình thản nói: “Tôi nói ông là con chó, có vấn đề gì không?”.
“Muốn chết!”.
Chỉ trong nháy mắt, Thiên Lôi Tử đột ngột thay đổi vẻ mặt, mái tóc đen tung bay theo gió, giống như ma thần khát máu. Khí thế trên người đột nhiên dâng cao, mây trên đỉnh đầu cuồn cuộn chuyển động, hóa thành một vòng xoáy khí đen ngòm.
Giữa xoáy khí vang lên tiếng sấm rít gào, bản thân ông ta cũng cong tay lại, sau đó chém ngang tới.
“Hắc Lôi Ma Thủ!”.
Thiên Lôi Tử nói ra tay là ra tay, hoàn toàn không có chút do dự. Đòn tấn công của ông ta hạ xuống, sấm sét xanh lam ông ta phóng ra ban đầu lập tức biến thành màu đen, ma khí lượn lờ, hóa thành bàn tay khổng lồ ngưng tụ từ sấm sét màu đen, áp về phía Diệp Thiên.
Ôn Thắng Nam chứng kiến cảnh ấy mà cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Lúc này, cô ta mới ý thức được, vừa rồi Thiên Lôi Tử ra tay với cô ta hoàn toàn không dùng hết toàn lực.
“Cẩn thận!”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351496/chuong-3219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.