Trong bốn đứa con sao trời mà Trái Đất lần lượt chọn trúng, Thiên Luân và Đông Hoàng Thái Nhất tâm thuật bất chính, không thể kế thừa ý chí của Trái Đất, nhưng Hoàng Đế thì khác. Ông ta là người đầu tiên lĩnh ngộ được ý nghĩa bảo vệ của đứa con sao trời, theo lý mà nói, ông ta có tư cách tuyệt đối trở thành chúa cứu thế của Trái Đất mới phải.
Mặc dù Diệp Thiên tự tin mình không thua bất kỳ ai, nhưng cậu cũng sẽ không mù quáng tự đại đến mức cho rằng mình cậu độc tôn. Cậu cho rằng Hoàng Đế mới là người có năng lực cứu vớt Trái Đất hơn ai hết.
Hoàng Đế chắp tay đứng đó, ánh nhìn xa xăm.
“Vạn vật trên thế gian đều có nhân quả!”.
“Sở dĩ cậu là lựa chọn tốt nhất là vì cậu mạnh hơn tôi”.
“Cậu nghĩ cậu, tôi và Đông Hoàng Thái Nhất đều là đứa con của Trái Đất giống như nhau”.
“Nhưng cậu lại không biết thật ra cậu hoàn toàn khác chúng tôi”.
Nói đến đây, nụ cười ông ta biến mất, ánh mắt trở nên cực kỳ nghiêm túc.
“Thật ra trừ là đứa con của Trái Đất, cậu còn một thân phận khác nữa”.
“Cậu là đứa con vũ trụ, cả tỷ năm cũng khó có một người, trong vô số hành tinh vũ trụ này!”.
“Đứa con vũ trụ? Là cái gì?”.
Nghe Hoàng Đế nói, Diệp Thiên nhíu mày, lên tiếng hỏi.
Hoàng Đế nhìn xa xăm, chậm rãi nói: “Chắc cậu biết đứa con sao trời sau khi được một ngôi sao lựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351470/chuong-3193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.