Hắc Thủy Huyền Xà chấn động, cơ thể khổng lồ lùi về sau mười mấy trượng. Võ hoàng Nhan Đồng cũng lảo đảo lùi về sau, bàn chân ma sát với không khí tạo thành vệt khói trắng dài mấy chục mét trên bầu trời.
Hai bên giao đấu, Nhan Đồng lại rơi vào thế yếu.
Nhìn thấy cảnh này, Âu Nhã Nhược không khỏi kinh ngạc: “Sức chiến đấu của Hắc Thủy Huyền Xà mạnh quá!”.
Lý Kiếm Phong cũng nặng nề gật đầu: “Thể xác của ma thú vốn mạnh hơn con người, trong cùng một đẳng cấp sức mạnh, dù là tấn công hay là phòng ngự, ma thú đều hơn con người một bậc!”.
“Nhan Đồng đại nhân muốn đánh bại Hắc Thủy Huyền Xà e rằng không đơn giản như vậy”.
Nhan Đồng bị rơi xuống thế yếu nhưng không cảm thấy bất ngờ, ánh mắt ông ta kiên cường, không hề lay chuyển. Kiếm trong tay lại vung lên lần nữa, nâng quá đỉnh đầu, sau đó chém mạnh xuống.
“Hỗn Nguyên Trảm!”.
Kiếm này chém ra, trên bầu trời lập tức xuất hiện một vết nứt màu đen dài trăm mét, giống như bầu trời bị chia làm đôi. Kiếm khí mạnh mẽ làm bùng lên cơn lốc, kèm theo một luồng sức mạnh không gian, lao thẳng về phía trước.
“Xì xì!”.
Hắc Thủy Huyền Xà đối diện với nhát kiếm chém đôi bầu trời nay lại không hề sợ hãi. Đuôi rắn vung lên, thân rắn bò trườn tới phía trước. Sau đó, nó ngẩng cao đầu, con mắt hẹp dài đột nhiên tỏa ánh sáng xanh lục, phóng một lưỡi dao khí màu xanh lục nhỏ bé ra.
Lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351434/chuong-3157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.