Cô ta hoàn hồn lại, có chút không dám tin nhìn Diệp Thiên: “Anh là võ giả sao?”.
Vừa rồi Diệp Thiên cõng cô ta bay lên cao ba trượng, không hề sử dụng bất kỳ ma pháp nào, vậy thì ngoài võ giả có tố chất cơ thể vượt xa người thường ra, không còn cách giải thích nào khác.
Hơn nữa, cho dù là những học viên võ giả cùng cấp bậc với cô ta ở Học viện ma võ Thiên Nam, cô ta cũng chưa từng thấy ai có thể bay lên cao ba trượng. Cho dù là các thầy dạy võ giả thực lực mạnh mẽ cũng ít ai có thể làm được.
Cô ta khó mà tưởng tượng, Diệp Thiên lại là một võ giả tu vi cao cường.
“Tôi không biết”, đối diện với câu hỏi của Âu Nhã Nhược, Diệp Thiên lắc đầu.
“Lúc nãy tôi chỉ phản ứng theo bản năng mà thôi”.
“Phản ứng theo bản năng?”, Âu Nhã Nhược tỏ vẻ kỳ quái, hiển nhiên không tin.
Võ giả nhảy cao ba trượng cũng phải dùng đến linh lực trong cơ thể, nếu dựa vào phản ứng bản năng nhảy lên độ cao như vậy, theo cô ta thấy chỉ có những ma thú mạnh mẽ thiên phú dị bẩm mới làm được.
Cô ta lại không biết Diệp Thiên quả thật chỉ dựa vào phản ứng bản năng.
Cậu mất đi trí nhớ, không biết làm sao sử dụng Phệ Thiên Huyền Lực và nhiều thủ đoạn chiến đấu khác, cũng không biết làm sao để sử dụng sức mạnh tinh thần, nhưng bản năng chiến đấu mà cơ thể cậu có được sau vô số lần chiến đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351411/chuong-3134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.