🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Thanh niên dần dần tỉnh lại, nhìn hoàn cảnh cực kỳ lạ lẫm ở xung quanh, vẻ mặt biến đổi liên tục, hai mắt hơi mơ màng.


Cậu không biết đây là đâu, nhưng cậu vô thức cảm giác được nơi đây khác với môi trường sống của cậu lúc trước.

Cậu nhấc tay lên, nhìn cánh tay loang lổ vết máu, lại nhìn quần áo rách rưới tả tơi của mình hầu như không đủ che thân, cậu chợt ngây ra tại chỗ.

Sao mình lại thành ra thế này?

Cậu bắt đầu nhớ lại những chuyện xảy ra trước kia, nhưng chốc lát sau, cậu chợt khựng lại.

Cậu phát hiện mình không thể nhớ nổi những chuyện lúc trước, khó hiểu và kinh hoàng hơn là… cậu không nhớ nổi mình là ai.

“Tôi là ai? Tôi đến từ đâu?”.

Hai vấn đề này xoay vòng trong đầu thanh niên, nhưng bất kể cậu có cố gắng nhớ lại thế nào, suy nghĩ thế nào cũng vẫn không tìm được nửa câu đáp án.

Cậu giống như một chiếc thuyền nan giữa gió bão mưa vần, chìm vào trong đó không thoát ra được. Trong thời gian ngắn, cậu rơi vào vòng tuần hoàn chết, thậm chí ngay cả thân phận vốn có và quan hệ xung quanh mình cũng bị quét sạch khỏi ký ức của cậu hoàn toàn.

Khoảng nửa tiếng sau, thanh niên mới thoát ra khỏi trạng thái cố gắng hồi tưởng. Tuy ánh mắt mê man, nhưng cậu biết bất kể mình là ai, chung quy cũng phải rời khỏi khu rừng rậm như mê cung này.

Ít nhất cậu phải tìm được “đồng loại” của mình, chỉ có như vậy thì cậu mới có cơ hội tìm được ký ức đã mất, tìm được đáp án!

Cậu hái lá cây từ cây đại thụ tươi tốt ở bên cạnh, dùng dây leo nối lại, phối hợp với vài mảnh vải rách còn lại trên người mình chế thành một chiếc quần đơn giản. Sau đó cậu mới đứng dậy, đi về một phía trong khu rừng.

Trong ba ngày liên tục, cậu luôn tìm kiếm lối ra khỏi khu rừng. Nhưng diện tích khu rừng này thật sự quá lớn, cậu đi dọc theo một phương hướng suốt ba ngày mà vẫn không thể ra khỏi khu rừng, vẫn ở trong thảm thực vật che khuất bầu trời này. Những nơi cậu đi qua, bất kỳ dị thú có vẻ ngoài lạ lùng nào, hung hãn có tàn bạo có, đều không hẹn mà cùng đi vòng qua cậu, giống như không dám chạm mặt trực tiếp với cậu.

Vào giữa trưa ngày thứ tư, cuối cùng cậu cũng nghe được loại âm thanh khác trong khu rừng rậm rạp nghìn điệu như một này.

Đó là tiếng chiến đấu kịch liệt kèm theo tiếng nổ mãnh liệt và mặt đất rung chuyển, thanh niên hơi ngước mắt nhìn lên, không khỏi bước nhanh về phía bắt nguồn âm thanh.

Lúc này, ở một chỗ trong khu rừng, lửa đang cháy hừng hực, không ngừng lan tràn ra cây cối xung quanh. Mặt đất vốn được cây cối che phủ đã bị lửa thiêu thành một khu vực trống trải có diện tích mấy trăm trượng.

Trên mảnh đất trống đó, một con thú lớn một sừng dài gần mười mét, cao mấy mét đang há to chiếc miệng đỏ lòm, không ngừng gào thét. Hai mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm ba “kẻ xâm nhập” ở phía trước.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.