Làm xong tất cả, Diệp Thiên nhẹ nhàng nói hết với Quách Dương, khoảnh khắc hai bàn tay mở ra, trong không gian xuất hiện một vết nứt, cậu đưa Tiếu Văn Nguyệt, Kỷ Nhược Yên, Kỷ Viêm cùng biến mất khỏi đó.
Chờ sau khi vết nứt hoàn toàn biến mất, các đệ tử của Tam Tuyệt Môn đứng xung quanh mới như tỉnh lại sau cơn mơ, hoàn toàn không thể nhớ được trước đó đã xảy ra chuyện gì, chỉ có trong lòng Quách Dương cảm thấy nặng nề, giống như đang gánh vác một lời hứa nặng như núi Thái Sơn vậy.
Thành phố Xương Nam tỉnh Cán Tây, một vết nứt xuất hiện, Diệp Thiên đưa ba người hiện thân tại một nơi ngoại thành.
“Anh đưa em đến thủ đô gặp người nhà của anh nhé?”.
Diệp Thiên quay sang phía Kỷ Nhược Yên, mang theo thần sắc dò hỏi.
Kỷ Nhược Yên nghe thấy liền sững sờ, cảm thấy không biết nên làm gì cả, một lúc sau cô ta mới lắc đầu.
“Em không muốn bây giờ đi gặp họ!”.
“Mấy hôm nữa là anh rời khỏi trái đất rồi, em muốn chờ anh trở về trái đất rồi chúng ta sẽ cùng đi!”.
“Hơn nữa nếu người nhà anh biết có sự tồn tại của con chúng ta, mục tiêu sẽ càng lớn hơn, càng nhiều người biết càng phức tạp, khó tránh khỏi bị tiết lộ ra ngoài!”.
“Trước khi anh quay về, cứ để một mình em chăm sóc Kỷ Viêm đi, em sẽ cho nó toàn bộ sự yêu thương và bảo vệ để nó được lớn lên một cách an toàn và khỏe mạnh!”.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351350/chuong-3073.html