Vẻ mặt của Kỷ Nhược Yên lộ rõ vẻ mệt mỏi. Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Thiên, cô gái còn tưởng là ảo giác. Dù bị Diệp Thiên cướp đi sự trong trắng nhưng cô gái chưa bao giờ có ý định phải dây dưa, bám víu lấy cậu. Bởi vì cô gái biết, Diệp Thiên là thần long ngao du cửu thiên, còn cô gái chỉ là con sâu cái kiến trên mặt đất đang nỗ lực phấn đấu.
Giữa hai người chẳng khác gì bùn với mây. Sao cô gái dám ngưỡng vọng?
Thế nhưng lúc bản thân tuyệt vong, bất lực nhất thì lại là người đàn ông đó đứng trước ngăn mưa chặn gió cho mình.
Cuối cùng, cô gái đã không còn gắng gượng được nước bèn khóc như mưa.
“Sao anh lại đến!”
Giọng nói của cô gái chứa đứng sự uất ức và oán hận.
“Xin lỗi, anh, anh không biết!”
“Anh đến trễ mất rồi!”
Lúc này rõ ràng là Diệp Thiên không biết phải làm thế nào. Cậu có rất nhiều câu hỏi nhưng lại không biết phải hỏi ra sao.
“Chị cũng đừng trách Diệp Thiên!”
Tiếu Văn Nguyệt biết Diệp Thiên khó xử bèn lập tức bước tới đỡ lấy cánh tay Diệp Thiên với vẻ thân quen và mỉm cười: “Anh ấy cảm nhận được chị và khí tức của em bé nên lập tức tới đây, không hề chậm trễ!”
Kỷ Nhược Yên quay qua nhìn Tiếu Văn Nguyệt. Cô gái trước mặt dù không tu luyện võ đạo nhưng cũng rất nổi bật, rõ ràng là cũng có chút quan hệ mập mờ với Diệp Thiên.
Có sự gia nhập của Tiếu Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351341/chuong-3064.html