“Đa số mọi người coi đứa con sao trời là thiên chi kiêu tử của ngôi sao đó, nhận được sự sủng ái của mọi người trên hành tinh đó, thế nên rất nhiều đứa con sao trời kiêu ngạo về thân phận của mình, nên chúng khinh thường mọi thứ trên đời, coi thường sinh linh đất trời, coi mình là người duy nhất trong hàng vạn năm, là duy ngã độc tôn, cho rằng tất cả sinh linh trên ngôi sao đó được sử dụng, trở thành hòn đá lót đường và vật hi sinh trên con đường thành công của chúng!”
“Giống như Thiên Luân trước cậu, từ những ngày đầu, đã đi sai hướng, thế nên dù gã trải qua một nghìn năm, cũng không thể nào tìm cách thoát khỏi Trái Đất, bởi vì gã không hiểu “bảo vệ”!”
“Đứa con sao trời thật sự, không phải là vật sủng của hành tinh này, mà là người bảo vệ mà hành tinh này cần sinh ra!”
Nói tới đây, ánh mắt ông ta nhìn Diệp Thiên càng dịu dàng hơn: “Có lẽ bản thân cậu cũng không nhận ra, nhưng vì cậu sẵn sàng hi sinh tính mạng và tu vi của mình vì vô số sinh linh, xả thân đối đầu với Thiên Luân, cậu đã trở thành người bảo vệ thực sự của Trái Đất rồi, thế nên ngày đó tôi cũng bị đánh thức bởi ý chí mạnh mẽ của cậu, mới có thể xuất hiện sau lưng cậu!”
“Còn hôm nay, với tư cách là con người trên Trái Đất, cậu đã chiến đấu chống lại tu sĩ bên ngoài và dị tộc bên ngoài, cứu hàng tỷ sinh mạng trên Trái Đất, cậu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351332/chuong-3055.html