Đối mặt với câu hỏi của Diệp Thiên, kính linh gật đầu: “Đúng vậy, muốn cô ấy khôi phục tất cả kí ức về cậu thì chỉ có thể dựa vào cô ấy, người khác không thể can thiệp!”.
“Cho dù là cậu cũng không được!”.
“Nếu miễn cưỡng gây ra xung đột quá kịch liệt giữa ý thức tự bảo vệ và ý chí của cô ấy, sợ rằng thần hồn của cô ấy sẽ bị thương lần thứ hai. Đến lúc đó muốn khôi phục lại thì khó như lên trời”.
Hiểu được mọi chuyện, lo lắng của Diệp Thiên cũng xem như được giải quyết, nhưng tâm trạng của cậu vẫn nặng nề vô cùng.
Nếu những gì kính linh nói là sự thật, vậy thì sau này cậu sẽ phải dùng thân phận của người lạ ở trước mặt Hoa Lộng Ảnh.
Trừ khi có ngày nào đó, Hoa Lộng Ảnh tự mở khóa mọi kí ức về cậu, nếu không thì trước lúc đó, cậu chỉ có thể làm một người qua đường đứng nhìn từ xa. Không thể đến gần Hoa Lộng Ảnh, không thể can thiệp vào cuộc sống của cô ấy, tránh gây ra tổn thương cho thần hồn của cô ấy.
Những người khác cũng hiểu lời nói của kính linh, lần lượt quay sang nhìn Diệp Thiên, trong mắt có vẻ buồn bã.
Người mình yêu ở ngay trước mặt nhưng lại không thể nhận nhau, ngược lại chỉ có thể đứng nhìn từ xa, giả vờ như không quen biết, cảm giác này khó mà tả nổi.
Khoảng cách xa nhất trên thế giới cùng lắm cũng chỉ thế này mà thôi.
Trong lúc Diệp Thiên chìm đắm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351296/chuong-3019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.