“Đúng rồi!”, Diệp Thiên quay đầu lại nhìn Thi Mạc.
“Thần hồn của Tiểu Ảnh hồi phục thế nào rồi?”.
Sức mạnh tinh thần của Thi Mạc đang vây xung quanh Hoa Lộng Ảnh, ông ta dò xét một hồi rồi mới đáp: “Thần hồn của cô bé đã khôi phục hoàn toàn, cộng thêm thời gian này tôi nuôi dưỡng thần hồn cô ấy, thời gian cô ấy tỉnh lại có lẽ cũng gần rồi”.
“Thế à?”, Diệp Thiên gật đầu, nói: “Thời gian này vất vả cho ông rồi, tiếp theo cứ để tôi nuôi dưỡng thần hồn của cô ấy”.
“Nếu bảy ngày sau cô ấy còn chưa tỉnh lại, ông lại đến thay cho tôi”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, những người khác đều thay đổi sắc mặt, đã nhận ra điều bất ổn.
Bọn họ có thể đoán được, bảy ngày sau chắc chắn sẽ có chuyện lớn xảy ra.
Với trạng thái của Diệp Thiên hiện nay, chuyện có thể khiến cậu trịnh trọng đối đãi thật khó mà tưởng tượng…
Thời gian sắp tới, Diệp Thiên không rời xa Hoa Lộng Ảnh nửa bước, vẫn luôn ở bên cạnh dùng sức mạnh tinh thần nuôi dưỡng thần hồn của cô ấy, đợi cô ấy tỉnh lại. Hoa Lộng Ảnh vẫn ngủ say, không có dấu hiệu tỉnh lại, điều này khiến Diệp Thiên cảm thấy lo lắng, thế nhưng cậu không dám làm gì tùy tiện, chỉ có thể yên lặng quan sát.
Thời gian bảy ngày nháy mắt trôi qua. Vào ngày hôm ấy, trên đỉnh thần điện Olympus ở phía Bắc Địa Cầu, một vật thể bí ẩn hình chữ nhật rộng hai mét, cao ba mét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351288/chuong-3011.html