Thi Mạc quan sát biểu cảm kỳ lạ của Diệp Thiên và lên tiếng hỏi.
“Vừa rồi…”, Diệp Thiên đang định trả lời thì bốn luồng sáng với bốn màu sắc từ Trùng Ngục Phong phóng thẳng lên trời bao quanh trên khuôn viên nhà họ Hoa.
Bốn bóng hình khổng lồ mang màu sắc riêng đang chạy trong không trung, đó là bốn con thú dữ vói tiếng gầm khác nhau vang khắp bầu trời.
“Cái gì?”
Thi Mạc kinh ngạc ngẩng đầu. Mấy người Thi Tú Vân đồng loạt chạy ra khỏi đại sảnh và nhìn lên trời.
Chỉ thấy trên không trung, bốn con thú lớn hùng dũng đang trấn thủ không gian, lao vun vút khiến họ như được đưa về thời hồng hoang cổ đại.
Bốn con thú này chính là rồng, hổ, phượng hoàng và kỳ lân. Rồng tượng trưng cho màu xanh, long thể hừng hực, uy nghiêm lẫm liệt, tốc độ cực nhanh có thể hô mưa gọi gió. Hổ là màu tím, khủng khiếp như sấm rền, móng vuốt như điện xẹt, cuồng bạo xé nát không gian.
Phượng tượng trưng cho màu lam, đôi cánh tung bay, khí lạnh đầy trời, đến cả mây mù cũng bị đông cứng, khí lạnh bao trùm lên hết thảy. Kỳ lân tượng trương cho màu đỏ, bốn chân đạp không gian, cổ vươn gầm gừ, màu đỏ lửa hừng hực cháy quanh người như lửa địa ngục. Đây chính là bốn linh hồn của thần thú.
“Thật không ngờ, anh họ lại nhốt chúng vào trong Trùng Ngục Phong!”
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Thi Mạc đứng bật dậy với đôi mắt rưng rưng giống như đang quay lại thời kỳ hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351284/chuong-3007.html