“Một đám ô hợp mà cũng dám ngăn cản Long Trì của tôi, đúng là quá to gan!”
Bạch Phá Thiên chắp tay sau lưng, ánh mắt đảo qua từng người trong đám đông, giống như đang nhìn xuống một bầy kiến hôi.
“Trước đó tôi đang bế quan đột phá cảnh giới sử thi cấp tướng, không rảnh tay, để các người cùng Long Trì giằng co bao lâu nay; bây giờ các người còn trông cậy vào điều gì nữa?”
“Giới võ đạo của Hoa Hạ này sắp thuộc về Long Trì rồi, không một ai ngăn cản được!”
Lời nói của ông ta rất ngạo nghễ, chẳng hề coi Thi Tú Vân và những người khác ra gì.
“Thật vô liêm sỉ!”
Trong đám đông thì Thi Tú Vân là người có tu vi mạnh nhất, lập tức “hừ” một tiếng, tiến lên trước thêm một bước.
Đối mặt với Bạch Phá Thiên cực kỳ cường hãn nhưng trên gương mặt bà ấy không có chút sợ hãi nào, chỉ cười khẩy: “Trước kia ông cũng chỉ là bại tướng trong tay Thiên Nhi, đã từng bái kiến điện Đế Vương, dốc sức cho cậu ấy; thế nhưng sau khi cậu ấy chết lại tự lập môn hộ, xây dựng lại Long Trì, đúng là một tiện nhân ti tiện không hơn không kém!”
“Nếu để giới võ đạo Hoa Hạ khuất phục một kẻ gió chiều nào theo chiều đấy như ông thì đúng là nỗi sỉ nhục không gì lớn bằng, ông cứ nằm mơ đi!”
Những người khác cũng thầm gật đầu, tuy Long Trì lớn mạnh thật, nhưng hành vi của Bạch Phá Thiên đúng là quá mất dạy, nếu để mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351266/chuong-2989.html