Con ngươi của anh ta cũng chuyển từ đen sang xám. Dù máu đang chảy nơi cần cổ, nhưng hình như anh ta hoàn toàn không bị ảnh hưởng, bổ nhào lên người một vị khách ở gần đó giống như một con báo săn nhanh nhẹn. Tiếu Văn Nguyệt chú ý nơi cần cổ của anh ta có một làn khói màu đen nhàn nhạt như có như không, tỏa ra khí tức tà ác lạnh lẽo.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, đám đông trong quán cà phê đều sững người. Bọn họ chợt nghĩ tới hai từ “xác sống”, không phải cảnh trước mắt chỉ thấy trong các phim zombie thôi sao?
“Chạy mau!”.
Tiếu Văn Nguyệt không dám nán lại nữa, đẩy cổng chính quán cà phê ra. Đúng lúc đó, một chiếc xe chở hàng đang chạy như bay qua cổng, tông mạnh vào một cửa hàng trang phục ở bên đường, bốc lửa, tiếng nổ vang vọng tứ phía.
Trên đường, những bóng người nhanh như báo bắt đầu tấn công con người ở quanh đó. Ai bị cắn hoặc cào bị thương sẽ bị bọn chúng đồng hóa rất nhanh, sau đó bắt đầu tấn công những người dân vô tội khác.
Trong thời gian ngắn, cả Lư Thành lập tức hóa thành địa ngục.
“Chuyện… chuyện này rốt cuộc là sao?”.
Nhóm Tiếu Văn Nguyệt đã sững cả người, đầu óc trống rỗng.
Dưới đáy sông hộ thành của Lư Thành, một lốc xoáy khổng lồ dần dần dâng lên. Trong lốc xoáy, một bóng người bao trùm trong áo giáp ma dần dần nổi lên khỏi mặt nước, sau đó lao vụt lên trời, chính là Thiên Luân.
Gã nhìn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351197/chuong-2920.html