Ngay khi Hoa Thanh Hà nghe thấy, cô liền nhận ra Diệp Thiên đã thực sự bị cái người tên Trường Hà Kiếm Tiên kia lừa rồi! Ánh mắt Diệp Thiên vô cùng lạnh lẽo, nghiêm nghị nói: "Ông biết tôi muốn hoa Bạch Ám mà, cho nên mới cố tình nói hoa Bạch Ám đang ở một không gian khác, sau đó dẫn tôi vào bẫy, bây giờ ông lại muốn thay tôi hoàn thành tâm ý, da mặt cũng dày thật đấy!”
Ngay lúc Diệp Thiên đang nói, cơ thể cũng từ từ đứng thẳng lên, mặc dù cử động có hơi chậm chạp nhưng anh vẫn có thể nhích dậy được.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt Cổ Nguyệt Trường Hà hơi nheo lại, có chút kinh ngạc, giọng nói càng thêm cảm khái: "Xem ra tôi đã đánh giá thấp năng lực của cậu rồi!"
"Tôi đã phải mất một năm để làm quen với áp lực này, mới có thể đứng ngồi nằm thoải mái, còn cậu chỉ mất mấy phút để làm điều đó, thật là làm cho người khác phải kinh ngạc!"
"Bây giờ xem ra chắc cậu sẽ còn ở đây lâu đấy, nếu như vận may tốt thì cậu có thể đợi được người thay thế mình!"
Cổ Nguyệt Trường Hà nói xong, liền cười rồi quay đầu lại, không thèm để ý đến Diệp Thiên và Hoa Thanh Hà nữa, sau đó chuẩn bị rời đi.
Ngay lúc ông ta quay lại, giọng nói của Diệp Thiên đột nhiên truyền đến.
"Lão già, nếu tôi đã thay ông chịu sức mạnh pháp tắc rồi, hay là ông giúp tôi trả lời một vài câu hỏi đi?"
Cổ Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351189/chuong-2912.html