Thiên Luân đứng chắp tay, nhìn quả cầu lửa một cách lãnh đạm.
"Cuồng Nho, ông nghĩ chiêu này có tác dụng với tôi sao?"
Thi Mạc toàn thân đẫm máu, từng giọt máu chạy xuống bị ngọn lửa bao quanh người làm cho bốc hơi, tạo ra sức mạnh càng khủng khiếp hơn.
Ông ta nhìn Thiên Luân, mỉm cười nói: "Tôi biết không có tác dụng với ông, nhưng chỉ cần có thể ngăn ông vài phút để toàn bộ Tứ Tượng Tông rời đi, mục đích của tôi cũng đã đạt được rồi!"
“Hả?"
Thiên Luân nghe xong liền cười khẩy.
"Ông thực sự nghĩ vì mình thiêu cháy tinh huyết nên toàn bộ người của Tứ Tượng Tông mới rời đi được à?"
"Ông tự tin quá rồi, ông mãi mãi không biết cách biệt giữa chúng ta lớn thế nào đâu!"
Gã nói xong liền nhìn về phía Thi Mạc, giơ năm ngón tay lên, từ từ nắm lại.
"Hả?"
Ngay giây phút này, sắc mặt Thi Mạc liền thay đổi.
Cơ thể đang bùng cháy lập tức tắt lửa, huyết tinh điên cuồng trong cơ thể cũng bị chấn áp, cũng tại giây phút này ông ta đã mất đi toàn bộ cảm giác với xung quanh.
Chỉ trong một chiêu, Thiên Luân đã phong bế được ông ta, thậm chí khiến huyết tinh tự nhiên của ông ta có thể sinh sôi không ngừng.
"Tên này mạnh đến mức nào vậy?"
Thi Mạc run rẩy, cảm giác vô lực lan ra, không thể so sánh Thiên Luân bây giờ với lúc bị Diệp Thiên đánh bại được, gã đã hoàn toàn thay da đổi thịt.
"Cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351182/chuong-2905.html