“Một con người thôi mà dám nói chuyện như vậy với bổn hoàng, to gan đấy nhỉ!”
“Có khi lúc mà bổn hoàng còn đang tung hoành khắp thế giới thì tổ tiên của cậu vẫn chưa ra đời đâu!”
Giọng điệu của hắn mang theo khí thế của vị chúa tể, căn bản không coi Diệp Thiên ra gì.
Diệp Thiên liếc nhìn người đàn ông trung niên, cậu tỏ ra thản nhiên và cũng cười nhạo.
“Tôi còn tưởng là nhân vật ghê gớm nào cơ, hóa ra chỉ là một mảnh tàn hồn!”
“Đã là người chết, chỉ còn lại thần hồn thì còn làm bá chủ với vương giả cái nỗi gì?”
“Nực cười chết đi được!”
Nghe Diệp Thiên nói vậy, người đàn ông trung niên khẽ tái mặt, một lúc sau hắn mới cười như không cười: “Có thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà có thể nhận ra được trạng thái của bổn hoàng thì đúng là không hề đơn giản, không hổ danh là đã phá vỡ khóa Ma Hoàng!”
Cậu khẽ lắc đầu sau đó nói với vẻ tiếc nuối: “Đáng tiếc, nêu như vừa rồi khóaa Ma Hoàng mà được thi triển khi bổn hoàng còn ở thời kỳ đỉnh phong thì chưa chắc cậu đã phá được!”
Về điều này, Diệp Thiên không hề phủ nhận. Người đàn ông trung niên mặc áo trắng trước mặt giờ chỉ còn là một mản thần hồn. Nhưng khí ma mà hắn tạo ra thì mạnh hơn cả ba Đại Ma Vương kia gấp nhiều lần. Nếu trong thời kỳ hoàng kim của hắn thì rất có thể sẽ đạt tới được cảnh giới sử thi vương quân! Với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351170/chuong-2893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.