Đám người ở Đông Ma Vực có mặt này, chẳng có ai là vô tội cả, phải giết hết. Nhìn thấy hành động của Diệp Thiên, ba ma vương đều đanh mặt, trong lòng bỗng trở nên nặng trĩu.
Ngọn lửa mà Diệp THiên kiểm soát đúng là quá quỷ dị. Cụ Phong Ma Vương chính là kẻ đã chết dưới ngọn lửa này. Còn Diệp Thiên thì không buồn quan tâm tới suy nghĩ của ba ma vương. Cậu quay người, lập tức bước tới người phụ nữ xinh đẹp đang bị luồng sáng màu đỏ đậm bao trùm bảo vệ.
“Giải quyết xong rồi. Từ ngày hôm nay, cô không cần phải phục tùng đám ma quái này nữa!”
“Là con người thì nên có sự tôn nghiêm của một con người!”
Cô gái xinh đẹp nhìn chăm chăm vào mái tóc bạch kim tung bay của Diệp Thiên, đôi mắt trở nên dao động và dịu dàng hơn.
Một giây sau cô gái quỳ xuống trước Diệp Thiên.
“Cảm ơn đại nhân đã cứu tôi thoát khỏi địa ngục!”
Không sai. Cuộc sống năm mươi năm qua ở hang ma phương Tây không khác gì là địa ngục. Nếu như không phải cô gái vẫn giữ được khát vọng có thể thoát ra thì có lẽ đã sớm không kiên trì nổi mà lựa chọn kết thúc cuộc đời mình rồi.
Đối diện với lời cảm ơn của cô gái, Diệp Thiên vẫn vô cùng thản nhiên. Cậu đưa tay lên, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng dìu cô gái đứng dậy.
“Cảm ơn thì không cần, tôi giúp cô chỉ vì cô cũng là con người giống tôi!”
Đối với Diệp Thiên mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351164/chuong-2887.html