🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đối với những yêu thú dị tộc sinh ra bởi ma khí như bọn chúng, thủ đoạn giày vò con người có thể nói là vô cùng đa dạng. Trong vô số năm tháng qua, không biết có bao nhiêu tu sĩ loài người vào nhầm hang ma phương Tây bị bọn chúng hủy hoại đến mức thương tích đầy mình.

Những yêu thú dị tộc khác nghe vậy cũng lộ ra vẻ xấu xa, nhìn về phía ba người Diệp Thiên với ánh mắt đầy giễu cợt, giống như Diệp Thiên đã là cá trong rọ, chỉ có thể để mặc bọn chúng chơi đùa.


“Vù!”.

Ngay khi yêu thú đầu ưng vừa dứt lời, một tiếng kiếm ngân bỗng vang lên.

Chỉ thấy ánh kiếm màu đỏ sẫm lóe lên trước mắt mọi người, giống như sao băng ngang qua bầu trời.

Giây lát sau, mười bảy con yêu thú còn lại đều sững sờ, cơ thể run rẩy dữ dội.

Một cái đầu chim ưng vẽ nên một đường cong đẹp đẽ trên bầu trời, sau đó đập xuống đất. Lúc trước yêu thú đầu ưng còn chế nhạo Diệp Thiên, bây giờ đầu đã lìa khỏi cổ, một dòng máu tươi từ cần cổ hắn bắn thẳng lên trời. Thần hồn ngưng tụ từ ma khí của hắn cũng bị kiếm ý chém tan, biến mất không thấy tung tích.

“Nó lắm lời quá!”.

Diệp Thiên thờ ơ lên tiếng, vẫn khoanh chân ngồi tại chỗ, thậm chí mắt còn không mở ra.

“Sao có thể thế được?”.

Mười bảy con yêu thú còn lại không hẹn mà cùng quay đầu nhìn Diệp Thiên, chỉ cảm thấy không dám tin vào sự thật trước mắt. Một con yêu thú tu vi đạt đến cảnh giới sử thi cấp binh lại chết như vậy sao?

Bọn chúng thậm chí còn không nhìn thấy rõ Diệp Thiên ra tay thế nào.

Gần như là cùng một lúc, mười bảy con yêu thú đồng loạt lùi về sau nửa bước, ma lực trong cơ thể đều vận chuyển ở mức cao nhất, trên mặt đã không còn vẻ đùa cợt thoải mái như trước nữa.

Chỉ riêng thủ đoạn một chiêu giết chết cảnh giới sử thi cấp binh là đã đủ chứng minh, con người này là một tồn tại cực kì nguy hiểm đáng sợ.

Bọn chúng tu hành vô số năm tháng mới có thể đạt tới cảnh giới sức mạnh như ngày hôm nay, không kẻ nào muốn trở thành vong hồn dưới kiếm mà không hay biết.

“Vẫn là câu hỏi đó, ai đưa tao đi tìm hoa Bạch Ám?”.

Cuối cùng Diệp Thiên cũng mở mắt ra, liếc nhìn đám yêu thú đang vây xung quanh.

“Ngoài kẻ mà tao vừa mới giết, chúng mày còn lại mười bảy tên”.

“Thế này vậy, tao sẽ cho mười bảy tên chúng mày thời gian suy nghĩ, cứ qua một giây tao lại giết một tên, cho đến khi nào giết hết mới thôi”.

“Trong lúc đó, nếu ai trong bọn mày muốn sống thì hãy tỏ thái độ trước. Nhớ kĩ, cơ hội hiếm có, số người có hạn!”.
Cậu nói xong thì bắt đầu đếm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: dmca@truyentop.net

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.