“Cơ thể” Diệp Thiên bị vuốt rồng đâm thủng, thân ảnh càng lúc càng trở nên hư ảo, cuối cùng biến mất, hóa thành những điểm sáng rồi tản ra.
Trong điện Long Thần lúc này chỉ còn lại Bạch Phá Thiên và Long Đoạn Tung.
Đôi mắt của Bạch Phá Thiên đỏ rực, con ngươi dẹt thẳng kỳ dị, cho thấy dấu hiệu của một thành viên dòng thứ của nhà họ Long.
Ông ta siết chặt nắm đấm, sau đó nói với giọng lạnh lẽo như băng.
"Bảy ngày sau, tôi muốn Diệp Lăng Thiên chết không có chỗ chôn!"
Nhìn thấy bộ dạng tức giận của Bạch Phá Thiên, Long Đoạn Tung không những không khuyên ngăn mà còn mừng thầm.
Chỉ một câu nói của Diệp Thiên mà đã tạo nên mối thù sinh tử với Bạch Phá Thiên, nếu như Diệp Thiên thực sự tìm đến Long Trì, ắt sẽ phải có một trận chiến kịch liệt với Bạch Phá Thiên trước, không cần biết Diệp Thiên có đánh lại Bạch Phá Thiên hay không, nhưng đối với ông ta mà nói thì chỉ có lợi chứ không có hại.
"Diệp Lăng Thiên, tôi hy vọng cậu đừng có mà không biết thời thế!"
Ông ta thầm lẩm bẩm, bên trong điện Long Thần lại trở nên im lặng!.. Lúc này, tại nhà họ Diệp ở thủ đô, Diệp Thiên đang ngồi ở sảnh chính, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
"Bạch Phá Thiên, Long Đoạn Tung!"
Diệp Thiên lẩm bẩm, lần này tới Long Trì, một là để giải quyết nợ nần với Long Đoạn Tung, hai là xử lý luôn Long Trì để cho điện Đế Vương trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350967/chuong-2690.html