“Cái gì?”
Vân Thiên Chân Quân đanh mắt, chẳng thể nghĩ ngợi gì nhiều, cứ thế bật lùi về sau, đồng thời đan chéo hai tay trước ngực, tập trung chân lực tạo thành một tấm chắn.
Nhưng dù ông ta có lùi lại nhanh thì hình kiếm chữ thập vẫn lao tới nhanh hơn. Tấm chắn mà ông ta tạo ra từ chân lực giống như là đậu phụ bị cắt đứt, cuối cùng thì chém vào ngực ông ta từ phạm vi ngoài năm mươi thước.
“Hỏng rồi!”
Vân Thiên Chân Quân thất kinh, dù ông ta đánh giá cao uy lực của kiếm Thánh Hồn thì giờ xem ra vẫn là chưa đủ.
Lúc này, ông ta chẳng kịp né đòn, nếu như bị kiếm quang hình chữ thập kia chém trúng thì cơ thể ông ta e rằng sẽ bị đứt ra mất, và như vậy thì thần hồn sẽ bị thương nặng.
Khi đòn tấn công của Diệp Thiên sắp chạm vào cơ thể ông ta thì không gian phía sau Vân Thiên Chân Quân bỗng vặn vẹo, một bàn tay trong suốt vươn ra chộp lấy kiếm quang hình chữ thập.
Sau đó bàn tay này khẽ bóp mạnh khiến cho kiếm quang đủ sức giết chết kẻ có tu vi sử thi tan thành bột và bay lả tả trong không gian.
Biến cố đột ngột khiến cho tất cả đám đông bất ngờ, còn Diệp THiên khẽ đanh mắt nhìn chăm chăm vào vết nứt không gian kia.
“Vân Thiên, có bút Thiên Linh mà vẫn chỉ có thể đạt tới trình độ này thật khiến người ta thất vọng!”
Một giọng nói từ vùng không gian kia truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350927/chuong-2650.html