Nhưng bất kể bọn họ có nỗ lực thế nào, cuối cùng bọn họ vẫn cách rất xa cảnh giới sử thi, không thể vượt qua. Thế mà bây giờ Vân Thiên Chân Quân ở cùng một vạch xuất phát với bọn họ đã bước vào cảnh giới đó rồi sao?
“Ha ha!”.
Vân Thiên Chân Quân chắp tay đứng đó, tiếng cười điên cuồng vang vọng đất trời. Sau khi tiếng cười chấm dứt, ông ta cúi xuống nhìn mọi người, ánh mắt lạnh lùng chứa đầy vẻ ngạo nghễ của kẻ đứng trên cao nhìn xuống. Tựa như tất cả mọi người ở đây chỉ là sâu kiến phù du, còn ông ta mới là thần linh trên cao nắm giữ sinh mạng trong tay.
“Bất kể là sáu tông Huyền Môn hay là gia tộc, môn phái khác, thuận ta thì sống, chống ta thì chết!”.
Ông ta nhẹ nhàng thốt ra một câu, nhìn thẳng vào Lạc Vô Cực và Cao Chấn Tùng.
“Lưu Thiên Thủy đã bị tôi giết chết, nếu các ông không muốn có kết cục giống như ông ta, quy thuận tôi là con đường duy nhất các ông có thể đi!”.
“Chết hay là hàng?”.
Trong giọng nói của ông ta không mang theo chút cảm xúc nào, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng thuần túy lan tràn trong không khí.
Lạc Vô Cực và Cao Chấn Tùng sợ hãi. Khi ánh mắt của Vân Thiên Chân Quân quét qua, bọn họ đều cảm thấy cả người lạnh lẽo, ngay cả chân lực trong cơ thể cũng xuất hiện sự trì trệ ngắn ngủi.
Hai người im lặng trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350920/chuong-2643.html