“Rốt cuộc mình nên làm thế nào?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, một bên là lời căn dặn của ân sư trước khi mất, một bên là quyết định kiên cường không đổi của đại trưởng lão Thi Mạc phải bảo vệ Diệp Thiên, ông ta thật sự không biết nên làm thế nào.
Trong lúc ông ta im lặng, một bóng người đã bước ra từ sau lưng ông ta.
“Sáu tông Huyền Môn đã có bốn môn chủ đến đây, cảnh này thật là thú vị!”.
Người lên tiếng chính là Diệp Thiên. Cậu vỗ vai Bạch Viêm Minh, đi lướt qua bên cạnh ông ta, đến thẳng trước mặt bốn vị môn chủ, trên mặt không hề có gợn sóng nào.
“Trận chiến ngày hôm nay là chuyện của một mình Diệp Lăng Thiên tôi, dù là bất kì ai cũng có tư cách nhúng tay vào!”.
“Nếu ai còn ra tay thì sẽ là kẻ địch của Diệp Lăng Thiên tôi!”.
Bạch Viêm Minh nghe vậy thì chấn động, có chút bàng hoàng nhìn về phía Diệp Thiên.
Ông ta biết mục đích câu nói này của Diệp Thiên là để đá Tứ Tượng Tông sang một bên, chuẩn bị một mình đối mặt với bốn tông kia, không để ông ta phải khó xử.
Ông ta còn chưa kịp phản ứng, Diệp Thiên đã có động tác.
Cậu đột ngột giậm chân, trong mắt lóe lên ánh sáng thần, sức mạnh tinh thần dồi dào tạo thành bàn tay màu xanh sẫm đánh về phía trước, nhắm thẳng đến bốn vị môn chủ.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả các tu sĩ Huyền Môn đứng ở xa quan sát đều kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350912/chuong-2635.html