“Thực lực của cậu ta e rằng đã đạt tới cảnh giới truyền thuyết đỉnh phong, đủ để sánh với trưởng lão tam đại hình phạt trong nội tông của chúng ta!”
“Muốn đánh bại cậu ta, e rằng cần tới cả tam đại hình phạt trưởng lão ra tay. Muốn đánh bại hoàn toàn cậu ta thì có khi chúng ta phải dốc toàn lực của tông môn, thậm chí đến bố cũng cần phải đích thân ra tay mới được!”
“Ồ!”
Nghe Cao Hách nói vậy, Cao Chấn Tùng tỏ ra kinh ngạc.
“Cậu ta có thể khiến không gian đông đặc thì xem ra tu vi lực tinh thần của cậu ta đã đạt tới cảnh giới thiên nhân rồi!”
“Những tu sĩ luyện thần đạt tới cảnh giới này thì bố nghĩ muốn đánh bại cũng không khó, thế nhưng nếu cậu ta muốn chạy thoát mà chúng ta muốn chặn lại thì đúng là khó hơn lên trời thật”
“Xem ra muốn giết Diệp Lăng Thiên thì cần phải bố trí thiên la địa võng, giết chết không lối thoát, không được để cậu ta có cơ hội bỏ chạy!”
Cao Hách cũng biết Diệp Thiên khó đối phó nhưng hắn lúc này không nghĩ ra được đối sách nào tốt hơn nên đành đợi bố mình đưa ra chủ ý.
Cao Chấn Tùng đi đi lại lại, sau đó đôi mắt bỗng sáng lên.
“Phải rồi!”
Ông ta nhếch miệng cười, nụ cười mang theo vẻ giảo hoạt và âm sầm.
“Bố sẽ lập tức viết bốn bức thư, con đi dặn dò phải dùng tốc độ nhanh nhất gửi bốn bức thư tới Vân Thiên Điện, Long Tượng Tông, Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350899/chuong-2622.html