Chương trước
Chương sau



Người đó chính là thiếu môn chủ vang danh lừng lẫy của Thần Ý Môn, Cao Hách!

Cao Hách nhướng mắt nhìn về phía núi Băng Linh, ngay cả sợi tơ nhện cũng không thoát khỏi tầm mắt của hắn, đặc biệt khi vừa nhìn đến lưng chừng núi, ánh mắt Cao Hách lập tức đanh lại.


"Ở đây đã nổ ra một trận chiến mấy ngày trước!"

Giọng nói lãnh đạm đầy nam tính của hắn chính là thứ khiến phụ nữ không thể cưỡng lại được.

Sau lưng Cao Hách có một người phụ nữ mặc chiếc váy dài màu vàng kim, đột nhiên bước ra, sau đó tiến lên cạnh hắn.

Người phụ nữ có dáng người mảnh khảnh, môi đỏ răng trắng, đường nét khuôn mặt thanh tú hoàn mỹ, phải gọi là tuyệt sắc, mỗi cử chỉ đều toát lên khí chất quyến rũ mê hồn, đôi mắt phượng xếch lên làm người ta say đắm, lưu luyến không thôi.

Trong mắt cô ta hiện lên một chút ngưỡng mộ, nhìn sang Cao Hách rồi nói: "Quả đúng như vậy, ngay eo núi có dấu vết bị ngoại lực oanh tạc, hơn nữa còn do chân lực gây ra!”

"Nhưng Tam Nhất Môn là một trong sáu môn phái của Huyền Môn, chỉ yếu hơn Thần Ý Môn chúng ta một chút mà thôi, rốt cuộc là ai đã ra tay với Tam Nhất Môn thế này?"

Ánh mắt Cao Hách vẫn tỏ ra bình tĩnh, sau đó khịt mũi cười khẩy.

"Tôi không biết là ai đã ra tay với Tam Nhất Môn, nhưng có một điều tôi dám chắc, chuyện này ắt hẳn có liên quan đến việc môn chủ của Tam Nhất Môn mời tôi đến đây thương lượng!”

Nói xong, Cao Hách phất tay một cái, ngay lập tức đã lên được núi: "Đi thôi, chúng ta đi xem thử rốt cuộc Tam Nhất Môn đang muốn làm gì!"

"Nếu như bọn họ muốn đổi ý về vấn đề hôn ước, vậy thì Thần Ý Môn tôi không phải nói muốn đến là đến, muốn đi là đi đâu!"

Những người khác nghe xong, bèn nhanh chóng đi theo Cao Hách, không một ai dám lên tiếng.

Bọn họ có thể nhận ra được sát ý và sự phẫn nộ từ câu nói vừa rồi của Cao Hách, đây quả là một điều hiếm thấy ở một người lúc nào cũng bình tĩnh như hắn ta.

Nhưng người phụ nữ quyến rũ đi theo Cao Hách lại thầm mong chờ, khoé miệng cô ta chợt nhếch lên một tia cười đầy ẩn ý.

Nếu như thực sự có gì đặc biệt xảy ra khi đến Tam Nhất Môn lần này làm cho hai môn phái trở mặt, vậy thì cô ta sẽ có cơ hội trở thành một cặp tình nhân không rời với sư huynh thanh mai trúc mã của mình rồi.

Trong sân của Tam Nhất Môn, Diệp Thiên mặc áo trắng đang ngồi dưới gốc cây lớn, khóe miệng nhếch lên hình cỏ đuôi cáo, trông vô cùng thoải mái.

Yến Khinh Vũ đang đi vào, nói với Diệp Thiên: "Người của Thần Ý Môn đều đã đến sảnh hội nghị rồi, người đi đầu chính là thiếu môn chủ Cao Hách của Thần Ý Môn!”

“Tốt lắm!”, Diệp Thiên nghe xong, chậm rãi đứng dậy vươn vai: “Vừa hay tôi cũng mới giải quyết xong mọi chuyện, đi thôi!

Yến Khinh Vũ không lập tức rời đi ngay, mà trầm ngâm nhìn Diệp Thiên một lúc, sau đó mới trầm giọng nói: "Diệp Thiên, tôi nghĩ mình cần phải nói rõ chuyện này với anh một lần nữa!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.